Nếu nhà cầm quyền ở Hong Kong ban hành luật buộc luật sư tố giác thân chủ, chắc chắn các luật sư Hong Kong đã xuống đường tuần hành để bảo vệ danh giá nghề nghiệp của mình.
Còn ở Việt Nam, đa phần tiếng nói phản đối đến từ phía những người quan tâm bảo vệ nhân quyền, vì họ là các bị can và bị cáo dự bị trong tương lai cho tội “an ninh quốc gia”, đối tượng của sự tố giác.
Cũng có lời phản đối từ nhiều luật sư, nhưng chỉ lác đác và quá ít so với số lượng tại những buổi hội hè và yến tiệc mà giới luật sư thường tổ chức hoặc tham gia.
Điều này có thể hiểu được, bởi nếu hôm nay tham gia tuần hành, ngày mai họ sẽ bị tước giấy phép hành nghề trước áp lực của công an. Hy sinh vì nghề nghiệp chung, nhưng kinh tế cá nhân lại bị ảnh hưởng. Vì vậy, thà chịu nhục hơn chịu đói.
Liên đoàn luật sư VN và Đoàn luật sư các tỉnh thành cũng không phải là những tổ chức nghề nghiệp độc lập. Họ được thành lập để tô vẽ cho bức tranh trang trí “nhà nước pháp quyền” của chế độ. Họ sẵn sàng nhận lệnh của công an để từ bỏ danh giá nghề nghiệp mà lẽ ra họ phải bảo vệ.
Hong Kong tuy là lãnh thổ nhỏ, số lượng luật sư chắc không nhiều hơn ở Việt Nam ngày nay, nhưng danh giá là điều hệ trọng khi họ lựa chọn nghề nghiệp được xã hội kính trọng này.
Tuy nhiên, nếu không tự tôn trọng và bảo vệ danh giá nghề nghiệp của chính mình, thì còn trông đợi ai kính trọng mình như một LUẬT SƯ?