Hàng ngày chúng ta thường nghe nhiều những từ như “người mạnh mẽ”, “bản lĩnh”…. nhưng đôi khi chúng ta lại chưa thật sự hiểu sự mạnh mẽ thật sự là như thế nào?
Đối với phụ nữ lại càng khác, bởi phụ nữ vốn được cho là phái yếu, nói đến phụ nữ nhiều người có thể liên tưởng tới sự mỏng manh, dễ vỡ bởi phụ nữ thường sống bằng cảm xúc. Chính vì vậy phụ nữ thường bị cảm xúc chi phối. Vì vậy sẽ thường dẫn đến sự tổn thương khi nhận thấy những giá trị cảm xúc hay bản thân mình không được tôn trọng, coi trọng. Hay không được yêu thương, chia sẻ trong tình yêu, cuộc sống….
Nhưng…. Tất cả đều có những giá trị riêng cho hành trình phát triển bản thân…. Ngay cả sự tổn thương cũng vậy.
Người ngoài có thể khuyên chúng ta rằng “đừng để cảm xúc dẫn dắt, chi phối, sẽ không tốt, hãy mạnh mẽ lên, cố gắng lên…”.
Chỉ có chính bản thân ta, sau khi cảm xúc lắng đọng lại, giống như một li nước đục một thời gian lắng lại những chất cặn … Nhờ vậy, chúng ta ko cần tìm đâu xa, li nước trong ngay trước đó.
Khi tâm trí ta lắng đọng lại, nhìn nhận lại, chấp nhận cung bậc thăng trầm của cảm xúc đã qua đó là một diễn biến tâm lí rất bình thường, rất con người.
Thay vì chúng ta mải miết chữa lành những tổn thương trong quá khứ bởi những tác nhân bên ngoài: tìm tình yêu, bia, rượu, hay những cuộc vui chốn đông người…. Khi tình hết, rượu bia hết, cuộc chơi tàn…. Cô đơn càng thêm cô đơn…. Lại kiếm tìm.
Có câu nói rất hay mà người viết rất tâm đắc đó là “ở đâu có tình yêu thương, ở đó có sự chuyển hoá”…. Tình yêu thương sẽ giúp ta chữa lành, xoa dịu những vết thương, ôm ấp chúng.
Yêu thương người và yêu thương chính bản thân mình. Chỉ khi yêu thương mình, chịu lắng nghe tiếng nói từ sâu thẳm lòng mình, trò chuyện với mình, kết nối với chính mình…. Ta mới có thể biết được, hiểu được mình muốn gì? Điều gì, việc gì là tốt cho chính mình. Đó chính là tiếng nói nội tâm của chính bản thân.
Chúng ta đều có thể chữa lành cho chính mình, nhìn nhận mình với những điều vốn có.
Sau cơn bão lòng, ai cũng tưởng rằng sẽ rất khó khăn nhưng chỉ khi nội tâm chúng ta lắng đọng lại. Ta lại thấy tràn ngập hi vọng, niềm vui, hào hứng cho sự khám phá những điều mới mẻ mà khu vườn tâm trí của chính chúng ta đang có.
Vì vậy, hãy nâng niu cảm xúc, trân trọng cảm xúc chân thật của chính mình. Đối diện với nó khi đó mới có thể hiểu được căn nguyên, gốc rễ.
Phần lớn chúng ta đều bị ngụp lặn với những tổn thương, tiếc nuối trong quá khứ và chới với với những mộng ước trong tương lai mà quên mất rằng: quá khứ đã qua là lịch sử, mà lịch sử không thể đổi thay, lịch sử cho ta trải nghiệm, bài học, dạy chúng ta bước tiếp. Tương lai có thể tới hoặc không bao giờ tới…. Chỉ có sự hiện hữu phút giây hiện tại là một món quà….
Nếu mỗi ngày đều là một ngày đẹp và đầy nắng thì không có cái gọi là thời tiết tốt hay xấu, lúc đó mỗi ngày đẹp cũng chỉ là một ngày bình thường. Nhưng khi có những ngày mưa thì những ngày thời tiết đẹp mới tồn tại.
Cũng như vậy chỉ khi trải qua những cung bậc khổ đau thì mới biết được điều làm mình hạnh phúc.
Marcus Aurelius từng viết: When you arise in the morning, think of what a privilege it is to be alive, to think, to enjoy, to love…”
“Khi bạn thức dậy vào buổi sáng, hãy nghĩ rằng được sống, được suy nghĩ, được tận hưởng và được yêu thương… là đặc ân.”
Như vậy, nếu ko may chúng ta cảm thấy tổn thương, mất mát cũng hãy quý trọng điều đó…. Bởi đó là ta đang sống.
Ông cũng nói rằng: “Tâm hồn bạn mang màu sắc những suy nghĩ của bạn”.
Hạnh phúc chính là ở cách ta tư duy…. Vì vậy để tâm hồn màu hồng thì hãy suy nghĩ màu hồng nhé.
Còn tâm hồn em thì toàn màu tím thôi.
Biết ơn, trân quý mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống bao gồm cả tổn thương.
29, August, 2024
Mộc Lan
P/s: Hình ảnh chụp khi tóc còn chưa bạc….
Advertisement