RÁC!

0
14
Ảnh một ngôi làng trong vô vàn ngôi làng khắp đất nước Hà Lan tôi từng đến. Thứ gây ấn tượng mạnh mẽ nhất ở Hà Lan là hầu hết người dân ở đây có ý thức tuyệt vời về bảo vệ môi trường. Một đất nước có lẽ sạch sẽ nhất châu Âu. Tôi nói vậy vì khi qua Pháp thì sự "sạch sẽ" nó đã khác nhiều so với Hà Lan rồi. Bắc Âu cũng rất sạch sẽ

Đi khắp Việt Nam thì đau đớn nhất là chỗ nào cũng phải nhìn thấy nhiều nhất là RÁC, chỗ nào cũng RÁC!

Ở miền Nam họ sử dụng bịch nilon rất nhiều tới mức nhức đầu luôn. Ở điểm dừng chân thuộc Long An, Tiền Giang( cao tốc Trung Lương) tôi đứng quan sát 20 phút thì ôi trời ơi không biết bao nhiêu túi nilon được phát cho khách: bịch cóc, ổi, ly cà phê, trái bưởi…

Ngay tại Sài Gòn chỗ nào bán đồ cũng là túi nilon từ quán cafe take away cho tới xe kéo bán đồ ăn dọc đường. Đường phố RÁC bay tứ tung nếu có cơn gió nhẹ chiều muộn. Ngay khách sạn tôi ở đường Pasteur có nhiều túi RÁC rất to để ngay lối vào sở Lđtbxh tp. HCM. Việc đó diễn ra nhiều ngày và tôi đã hỏi trực tiếp quản lý hotel là sao lại như vậy? Anh ấy cũng chỉ cười xoà và lúng túng. Có thể không phải việc của anh ấy. Nhưng nó nằm ngay cạnh hotel anh ấy quản lý!!! Lần sau tôi vào việc đầu tiên tôi làm là ra chỗ đó xem sao? Đã sạch sẽ

Tất cả các chợ dân sinh ở các quận Sài Gòn(khoảng 40-50 chợ) tôi đi qua cũng thấy cảnh tương tự

RÁC và RÁC. Tôi rất thích đi chợ, đặc biệt chợ cóc nhỏ, nhiều mầu sắc mát mắt, sặc sỡ và nét đẹp cuộc sống thường nhật vẫn cuốn hút tôi xưa nay. Tôi đi chợ cả nước Việt Nam này chỗ nào cũng thích. Nhưng RÁC thì thật khó có thể chấp nhận được. Cả về mặt lạm dụng từ người cung cấp và khách hàng, cũng như ý thức của người dân. 

Miền Tây chỗ nào cũng có RÁC đặc biệt ở Cần Thơ( các tỉnh khác: Sóc Trăng, Bạc Liêu, Long An, Vĩnh Long, tận Kênh 3 Cái Sắn…tít Kiên Giang…cũng vậy thôi). Ngay trung tâm thành phố CT, ngay bến thuyền Ninh Kiều là cảnh người dân vứt rác: bịch nilon, hộp đựng thực phẩm, chai nhựa dùng xong là vứt ngay xuống sông. Ngay tượng ông cụ ở bến Ninh Kiều, dưới các khóm hoa toàn chai, cốc ly nhựa do người tới đây vui chơi ăn uống vứt lại. Tôi từng nói thẳng ông lái thuyền đi chợ nổi Cái Răng về thói quan vô trách nhiệm khi ông ta uống bịch cafe sáng xong vứt luôn cả túi nhựa xuống kênh

. Chợ nổi Cái Răng cũng vậy, tàu bán khóm( thơm, rứa) tàu bán hủ tiếu, cafe, hoa trái cũng sử dụng và vứt vô tội vạ

Ngay bến tàu du lịch Cái Bè, khi ngồi trên tàu đi dọc kênh qua 1 cái chợ( tôi đã nhìn cả chục lần) là cảnh tiểu thương dọn dẹp quầy hàng bằng cách dội( xịt, phụt nước) tất cả rác trong đó toàn bịch nhựa trôi thẳng xuống sông. Đau đớn

Tất cả các kênh rạch tôi đạp xe đạp lòng vòng qua ở Bến Tre, Vĩnh Long, Cần Thơ, Tiền Giang, Sóc Trăng…thực sự nếu chỉ nhìn ngang và nhìn lên thì quá đỗi đẹp đẽ, hai bên đường toàn mít, xoài, sầu giêng, chuối..nhưng nhìn xuống thì toàn RÁC. Người dân sống hai bên đều đổ rác nhựa ra kênh rạch thẳng tay luôn. Thực sự là xấu hổ, hổ thẹn vô cùng cứ như mình vừa làm vậy, dù chắc chắn mình chưa bao giờ làm việc đó nhưng nó cứ ám ảnh tôi nhiều ngày sau đó. 

Dọc quốc lộ 1A đoạn đi qua Khánh Hoà, Bình Định, Phú Yên, Quảng Ngãi chỗ nào cũng RÁC..không khó để nhận ra là hậu quả của các xe bus đường dài, xe tải. Khách trên xe chắc cũng vô tư xả rác. Không cần kiêng nể hay mảy may suy nghĩ gì. Đoạn Phan Thiết về Sài Gòn cũng ngập ngụa RÁC luôn. 

Có lẽ nơi không phải chứng kiến RÁC ngập ngụa duy chỉ có Hội An là bớt thấy hơn. Hội An họ quy củ hơn chăng? Dù đạp xe ngoài cánh đồng vẫn còn chai nhựa, RÁC nhựa nhưng vẫn ít hơn vùng khác. Ít hơn là mừng rớt nước mắt rồi. 

Ngoại ô Huế cũng ngập RÁC thải khắp nơi, mùi RÁC lâu ngày không được ai quan tâm xử lý thật là không dễ chịu chút nào. Ở Huế, đang đạp xe giữa khung cảnh thơ mộng, cánh đồng lúa xanh ngắt, gió thổi mát mặt thì: bạch!!! Bịch nilon của ai đó bay trúng. Em gái dẫn đường ngoái lại hơi ngượng chút chứ tôi thì đực cái mặt ra

Hạ Long có những hôm RÁC nổi lềnh bềnh, chạy dọc theo du thuyền toàn là RÁC. Tôi không biết giải thích như thế nào với những ông Tây, bà đầm sang trọng? Du thuyền thì đẳng cấp 4-5 sao đấy, cảnh quan thì đẹp nghẹt thở tầm thế giới đấy. Nhưng!!! Nó cứ tức ở trong cổ họng mà không biết làm gì? Nói gì? Trước tôi từng post ảnh rác ngập vịnh Hạ Long, rồi được một người bạn nhắn tin riêng nên rút bài xuống vì người nhà anh ta làm lãnh đạo dưới Hạ Long. Tôi đơ người một lúc sau chặn luôn một thời gian. Không giải thích nhiều vì hành động đó là không chấp nhận được. 

Trên đường từ Hạ Long về HN qua Bắc Ninh, quê tôi có đống rác to nhất miền Bắc không biết bao nhiêu năm? Nhẽ ra, là tỉnh có thu nhập đầu người thuộc hạng cao nhất, đời sống người dân khá nhất Việt Nam thì nên xây thêm nhiều khu xử lý RÁC chứ mấy vị lãnh đạo Bắc Ninh ơi? Tỉnh này có tiếng chơi đẹp khi đem tiền cho Bắc Giang mà? Tỉnh có nhiều chính sách an sinh xã hội khá tốt nhưng cũng nhiều làng nghề ô nhiễm nhất Việt Nam. Tiền để làm gì? Đem vào bệnh viện thì bao tiền cho đủ các ông các bà ơi? Thật khó hiểu và đau đớn mỗi khi về quê nhà. 

Nếu tôi được phép thì thứ tôi muốn làm đầu tiên: hạn chế tối đa việc sản xuất và tiêu thụ túi nilon, sản phẩm phụ thuộc túi nilon toàn Việt Nam. Tôi muốn tất cả các khu du lịch toàn Việt Nam khuyến khích khách không đem theo chai nhựa đựng nước, các hộ kinh doanh cũng hạn chế tối đa việc sử dụng chai nhựa và họ phải cam kết nếu không thì rút giấy phép luôn. Dần dần cấm tiệt, cấm vĩnh viễn luôn việc lạm dụng túi nilon, sản phẩm lạm dụng nhựa tái chế và khó tái chế. 

Dù ai nói việc đó khó khăn thế nào? Không khả quan thế nào thì tôi cũng làm bằng được thì mới thôi. Thật sự mong có một chiến dịch chống lại việc sử dụng/ lạm dụng nilon toàn Việt Nam. 

Ps/ Ảnh một ngôi làng trong vô vàn ngôi làng khắp đất nước Hà Lan tôi từng đến. Thứ gây ấn tượng mạnh mẽ nhất ở Hà Lan là hầu hết người dân ở đây có ý thức tuyệt vời về bảo vệ môi trường. Một đất nước có lẽ sạch sẽ nhất châu Âu. Tôi nói vậy vì khi qua Pháp thì sự “sạch sẽ” nó đã khác nhiều so với Hà Lan rồi. Bắc Âu cũng rất sạch sẽ

https://www.facebook.com/nguyen.vantrung.79/posts/pfbid02N1aX3UrYsdZnKC9pdFAK52VniV5qGSRz6t8wamt2WtdrFMDSzCgMFw2a8PEWR1G4l