Việt Nam đang ăn vào mình để… chết.
Trên BBC gần đây có bài viết nói về “những con vật tự ăn thịt mình”. Thực ra, nếu nhìn kỹ trên từng bộ phận của đất nước, ta có thể thấy VN cũng là một con thú đang “tự ăn thịt mình”.
Hiện tượng loài thú “tự ăn mình” phần lớn đến từ bản năng sinh tồn. Con cọp, con gấu, chó sói… khi bị bẫy ở chân thường “ăn” cái chân kẹt trong bẫy, mục đích để thoát thân. Riêng những con thú “tự ăn mình” cho tới chết, có thể giải thích là một hiện tượng “tự sát” để giải thoát. Một số thú như gấu, rắn, khỉ… bị con người bắt nhốt, bị hành hạ, đôi khi tự ăn mình cho đến chết.
VN rõ ràng đang là “con vật tự ăn mình” cho tới chết. Chỉ không biết là do “bản năng sinh tồn” ăn để sống, hay là có “ý đồ” gì khác ?.
Con thú tự ăn mình cho tới chết giống VN hơn hết là con rắn.
Con rắn hoặc đói quá hóa quẩn, nuốt cái đuôi của mình vào bụng, ăn vào cho đến chết. Hoặc con rắn (ngu quá) không biết đó là thân thể của mình, thấy cái đuôi của mình tưởng con mồi. Ăn tới đâu nó tiêu hóa tới đó. Khoa học phân vân không biết vì sao con rắn làm vậy.
Nhưng VN thì ta có cách giải thích.
Một quốc gia “phát triển” bình thường, dĩ nhiên đôi khi làm tổn hao đến “thân thể” đất nước mình, thí dụ sông hồ, đất đai ô nhiễm, nhưng chỉ số tiêu hao luôn nhỏ hơn nhiều lần chỉ số phát triển.
Thí dụ, những nước tiên tiến như Anh, Pháp, Đức, Nhật, Mỹ… thời kỳ đầu phát triển các nước này ô nhiễm kinh hồn. Nhà máy chạy bằng than đá xả khói tự nhiên vào khí quyển, không ai ngăn cản, không theo một phép tắc nào. Các hãng xưởng hóa học cũng thi nhau xả chất thải ra sông hồ, đổ xuống biển. Nhưng sau khi phát triền thì các quốc gia này tự điều chỉnh lại, thi hành những chính sách “làm sạch” lại môi trường. Bây giờ, ở các nước này, môi trường trong sạch, trở lại (gần) như lúc ban đầu.
Phát triển của VN cho thấy về mọi mặt, chỉ số “tiêu hao” cao hơn số “phát triển”. Formosa là một thí dụ.
Nhiều người bênh vực rằng Formosa đã tạo ra công ăn việc làm cho nhân công VN. Trong khi Hà Tĩnh là một tỉnh nghèo nhứt nước, cần có Formosa để phát triển. Trước đây, quyết định xây nhà máy lọc dầu Dung Quất ở Quảng Ngãi ta cũng nghe luận điệu tương tự.
Formosa sẽ đóng góp bao nhiêu vào GDP của Việt Nam ? Bao nhiêu cho Hà Tĩnh, Nghệ An, Quảng Bình, Quảng Trị, Huế ?…
Chưa tính được, vì khu công nghiệp chưa đi vào hoạt động.
Chuyện tính được là con gà đẻ trứng vàng “kỹ nghệ du lịch”, đang đóng góp hàng năm trên 10% GDP, đang bị nhà nước CSVN cắt cổ làm món “xé phai” cho tập đoàn Formosa nhậu.
Kỹ nghệ du lịch các tỉnh ven biển bị phá sản vì ô nhiễm (từ Formosa). Trong khi vô số hải sản tôm, cá, mực, cua… của ngư dân VN đã bị các nước trả về. “Nồi cơm” của hàng trăm ngàn gia đình ngư dân sinh sống trên vùng biển dài trên 250 cây số đã bị nhà nước đập bể.
Về địa ốc, cái cách phát triển của VN cũng là phát triển kiểu “tự sát”, con thú tự ăn thịt lấy mình.
Một người làm tỉ phú là hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn người mất nhà, mất cửa. Biết bao nhiêu thảm cảnh, người VN phải lưu lạc nơi xứ người. Không biết có phóng viên nhà báo nào thử làm vài cái phóng sự ở những xóm chài người Việt ở Biển Hồ, Campuchia để biết nguyên nhân vì đâu là họ phải sống lưu lạc, khổ đau như vậy.
Những tỉ phú làm giàu bằng địa ốc đó đã giúp gì cho đất nước phát triển ? Những tăng trưởng GDP, những hào nhoáng bề ngoài không thể “bù trừ” cho cái “bong bóng” địa ốc căng phồng. Khi bể bóng là kéo theo hàng loạt ngân hàng phá sản.
Vấn đề lớn khác, tỉ phú địa ốc phá sản, hay những ngân hàng nhà nước, xí nghiệp nhà nước phá sản vì địa ốc, thì người dân lãnh đủ.
Những tài phiệt địa ốc đem đất đai đi cầm cố. Những xí nghiệp nhà nước lấy đất đi cầm cố nước ngoài (hay được nhà nước bảm lãnh) để lấy vốn. Nhưng người chủ đất thực sự là “toàn dân”.
Đất đai thuộc “sở hữu toàn dân”. Thì tất cả nợ nần (tính bằng đô la) do tài phiệt cầm thế đất, dĩ nhiên “toàn dân” phải có trách nhiệm thanh toán cho chủ nợ nước ngoài (khi tài phiệt phá sản).
Bô Xít ở Đắc Nông cũng là những thí dụ điển hình về cách phát triển theo lối “tự sát”.
Báo chí đăng tin khai thác bô xít lỗ nặng. Nhưng vấn đề ô nhiễm đất đai, rừng bị tàn phá, dân chúng bị di dời… thì chưa thấy ai nói.
Cũng như Formosa, Dung Quất. Khai thác lợi bất cập hại.
Còn những tỉ phú làm nên nhờ phá rừng, khai thác khoáng sản là ăn cướp vào tương lai. Cây gỗ trên rừng, cũng như các quặng mỏ khoáng sản, dầu khí, kim loại quí… là tài tản quốc gia, thuộc sở hữu của toàn thể người dân, của thế hệ hôm nay và những thế hệ mai sau.
Chưa bao giờ đất nước VN bị tàn phá như hôm nay. So sánh bản đồ VN về rừng, từ thập niên 80 ta thấy phần lớn cao nguyên trung phần, thượng du Bắc Việt là rừng nguyên sinh, chưa khai thác. Nhìn bản đồ bây giờ, ta thấy một đất nước lở lói, không có khu rừng nào còn trọn vẹn.
Đóng góp vào phát triển đất nước của những vị “phá sơn lâm” này là bao nhiêu ? Có đủ để bồi đắp cho các việc lũ lụt xảy ra hàng năm hay không ?
Là quốc gia “khởi nghiệp”, VN có dư thừa thời gian và cơ hội để quan sát và học hỏi cách phát triển của các cường quốc (có văn hóa và lịch sử giống mình), như Nam hàn, Đài loan v.v… Trong nhiều lãnh vực VN có thể “đón đầu”, đốt giai đoạn, như các lãnh vực về khoa học.
Gần đây ta nghe lãnh đạo VN cam kết sẽ thành công cuộc cách mạng 4 chấm không. Ông Nguyễn Thiện Nhân mới lên bí thư Sài gòn có tuyên bố rằng sẽ biến thành phố này thành “thung lũng Silicon”.
Nhưng e rằng VN đã đi trễ ít ra 3 thập niên rồi. VN bây giờ cạnh tranh với Ấn độ, Phi… cũng đã mệt lắm rồi. Các nơi đây đều có “thung lũng Silicon” của nước họ.
Rõ ràng VN như con rắn đang ăn cái duôi của mình. Không phải vì bản năng sinh tồn, mà vì lòng tham và thiển cận.
Thằng hàng xóm nó mua than , mua quặng sắt về đổ vào các thung lũng để lo cho tương lai … Ngược lại người Việt sẵn sàng khai thác bán đổ bán tháo cho nó và nhà nước thì kêu LỖ dân thì tha hồ câu kết với chính quyền khai thác bán tùm lum không ai kiểm soát. Một đất nước chảy máu đủ thứ từ quan đến dân mạnh ai móc được cái gì thì móc … Tôi lại chợt nhớ mấy câu thơ của ông bạn quá cố đọc thì xem ra không êm tai nhưng vô cùng chính xác và đau xót “Tổ quốc – như một con trâu chết / Đang tan ra trong nhung nhúc bọ dòi” ! ! ! Đất nước tôi sẽ đi về đâu ? Máu xương hàng triệu đồng bào đổi lấy thế này sao ? Ôi tổ quốc !