Lê Công Định
Tôi đọc các thư mà giáo sư Phạm Minh Hoàng viết lẫn dịch sang tiếng Pháp gửi cho Tòa Tổng Lãnh Sự và Chính quyền Pháp, thấy tiếng Pháp anh sử dụng thật điêu luyện và đẹp đẽ, thường chỉ thấy ở những trí thức Pháp thực thụ.
Người có trình độ Pháp văn như vậy phải từng đọc nhiều sách văn chương Pháp và thấu hiểu tinh thần dân tộc đó, chứ không đơn thuần chỉ là người giỏi ngoại ngữ hoặc học thiên về kỹ thuật tại Pháp. Pháp văn của anh phản ánh tâm hồn, nhân cách và ứng xử của anh.
Giờ anh đã bình an sang đến Pháp. Chiều Chủ Nhật ba tuần trước, tôi còn ngồi với vợ chồng anh ở Văn phòng Luật sư Đặng Đình Mạnh phân tích quyết định tước quốc tịch anh dưới góc độ pháp lý để chị và anh an tâm.
Chúng tôi vẫn nghĩ dù sao nhà cầm quyền này phải biết giữ gìn mặt mũi của nó và chấp nhận các khiếu kiện pháp lý có liên quan. Tuy nhiên, đến hôm nay chúng tôi hoàn hoàn lầm. Họ làm gì có mặt mũi!
Quyết định tước quốc tịch giáo sư Phạm Minh Hoàng cùng Điều luật 19.3 Bộ luật hình sự buộc luật sư tố giác thân chủ là dấu chấm hết cho mọi nỗ lực cải cách tư pháp của nhà cầm quyền cộng sản.
Tôi nghĩ Chủ tịch nước nên giải tán Ban cải cách tư pháp trung ương mà ông làm Trưởng ban, bởi lẽ nó chẳng làm được việc gì có ích cho đất nước và người dân Việt Nam, ngoài việc kéo lùi nền tư pháp Việt Nam về lại đúng thời kỳ mông muội nhất trong lịch sử mà dân tộc này bắt đầu tồn tại.