Lời Phi lộ: Lẽ ra, tôi không ngồi đánh những dòng chữ này, cho đến khi tôi thấy những cảnh bạo lực xảy ra giữa cảnh sát Hồng Kông và người biểu tình từ mấy tháng nay. Có những hình ảnh biểu tình trên những khu phố mà tôi từng đi qua. Hai chữ Hong Kong lẩn quẩn trong đầu. Tôi quyết phải chia sẻ với bạn tôi những ký ức về vùng đất mang tên Hương Cảng (Hồng Kông) này…
***
Hôm nay tôi nói chuyện với anh bạn gốc HK, du học ở Mỹ, rồi ở lại đây đã hơn 15 năm. Ngồi ăn trưa, anh nói …
… Tôi có hai đứa cháu, một trai, một gái, đang học đại học, và tham gia vào biểu tình. Mấy ngày qua, gia đình không liên lạc được, không biết bây giờ chúng nó thế nào. Nhưng dầu gì, tụi nó đã “chơi” một trận hào hùng như tuổi trẻ của nó. Tụi nó hơn tôi nhiều lắm….
Anh nói trong giọng nghẹn ngào.
Mẹ của chúng ngăn cản từ những ngày đầu tụi nó xuống đường vì sợ hiểm nguy, nhưng Bố tụi nó nói là tụi con phải sống cái tuổi trẻ của chính tụi con. Bố và bạn bè sẽ đứng sau lưng tụi con. Mấy ngày nay, Mẹ chúng như chết đứng. Lúc bình tĩnh thì dằn vặt Bố của chúng. Không phải chỉ 1 gia đình thế đâu. Nhiều lắm. Có bà mẹ nào muốn con mình nguy hiểm.
– Giả sử như anh còn ở HK và cũng có 1 hoặc 2 đứa con xuống đường. Anh nghĩ sao.
Anh từ tốn: làm cha mẹ thì mình ích kỷ không muốn con mình đối diện hiểm nguy. Nhưng ai cũng như vậy thì HK sẽ biến mất trong chục năm tới. Nếu là tôi, tôi sẽ cho tụi nhỏ tự quyết định. Đất HK là của nó. Tuổi trẻ là của nó. Nó sống đời của nó. Mình tôn trọng thôi.
***
Mười mấy năm trước, lang bạt ở HK, tôi bước những bước chân trên đoạn đường in hình các tài tử nổi tiếng một thời của họ. Gió biển phơi phới trong một chiều mùa hè. Tuyệt. Tôi bước chậm, và nhận ra một số, trong đó có Châu Nhuận Phát, Thành Long. Cả Phát và Long là hai tên tuổi lớn của điện ảnh.
Gần đây, tôi thấy nhiều status trên fb nói về lòng hào hiệp của Phát. Tôi thấy cái chống đối của nhiều người đối với Long. Cả hai đều có lượng khán giả của mình rất lớn. Họ biết họ làm cái gì trong cuộc đời. Tôi tôn trọng họ. Tôi thích cả 2 trên màn ảnh. Nhưng trong đời, tôi luôn ngã mũ trước người đứng về phía yếu.
Cũng mười mấy năm trước, một buổi tối ở khu Cửu Long, anh bạn HK, đối tác của hãng tôi, cùng ngồi ăn tối, đã nói …. Anh có biết ở HK có muôn vàn hộp đêm không? Có nhiều hộp đêm, mà các cô gái ở đó, không phải là người HK. Họ đến từ khắp nơi: Thái Lan, Phi, Việt Nam, và đặc biệt rất nhiều các cô từ đại lục.
– Các cô từ đại lục, làm sao đến được HK?
– Sau khi HK thuộc về TQ, có những đường dây chính thức đưa họ qua đây làm việc. Họ luân chuyển qua những hộp đêm khác nhau. Sau một thời gian, họ về lại đại lục … Có một số cô trốn ở lại. Nhưng khi bị lộ, các cô phải chịu những hình phạt nặng nề trong những đường dây đó.
***
Mấy hôm nay, hình ảnh máu me của của tuổi trẻ HK bị đàn áp làm nhiều người giận dữ. Có những hình ảnh mà tôi và ngay cả người bạn đồng nghiệp HK cùng lứa, đã phải cúi đầu ngưỡng mộ. Đó là hình ảnh kiên cường của các cô gái trẻ đối diện với dùi cui, súng ống. Có cô đã hiên ngang bước, ngẩng cao đầu, với đôi tay bị còng. Họ không cần trang điểm, mà lại đẹp, đẹp hơn rất nhiều những cô gái cùng tuổi, với phấn son lòe loẹt ở những vũ trường lóe chớp ánh đèn màu.
Lịch sử không có trang nào dành cho những cô gái ở vũ trường.
Lịch sử sẽ dành những chương thật dài cho những người dấn thân vì quê hương thân yêu của họ.
Lê Tạo
11/20/2019