Vụ Epstein chuyển từ “scandal đạo đức” sang khủng hoảng thể chế.

0
10
Một người biểu tình bên ngoài tòa nhà quốc hội ở Washington DC vào ngày 18 tháng 11. Ảnh: Bonnie Cash/UPI/Shutterstock

1. Vụ Epstein chuyển từ “scandal đạo đức” sang khủng hoảng thể chế

Việc Hạ viện thông qua với tỷ lệ 427–1 và Thượng viện chấp thuận unanimous consent (không ai phản đối) biến Epstein Files Transparency Act thành một trong những dự luật hiếm hoi có độ đồng thuận gần tuyệt đối trong bối cảnh Mỹ đang cực kỳ phân cực. (The Washington Post)

Hậu quả chính trị đầu tiên:

  • Vụ Epstein không còn là câu chuyện của riêng nạn nhân và vài cá nhân quyền lực,
  • mà trở thành bài test về minh bạch và uy tín của toàn bộ hệ thống chính trị, tư pháp và truyền thông Mỹ.

Quốc hội, vốn bị xem là tê liệt, buộc phải “đứng về phía nạn nhân” sau nhiều tháng bị dư luận, báo chí và chính các nạn nhân gây áp lực. (AP News)

2. Tổn thất uy tín cho Trump: từ người cản trở thành người miễn cưỡng “dẫn đầu”

Về mặt hình thức, Trump có thể khoe:

  • “Tôi là người ký luật buộc DOJ phải công bố hồ sơ Epstein.”

Nhưng về mặt chính trị, chuỗi sự kiện rất bất lợi:

  1. Trump ban đầu phản đối, gọi nỗ lực này là “hoax”, tìm cách gây áp lực để GOP không ký discharge petition. (The Washington Post)
  2. Chỉ khi phong trào đã đủ chữ ký, áp lực dư luận quá mạnh, Trump mới đảo ngược 180 độ, tuyên bố “ủng hộ minh bạch” và nói “we have nothing to hide”. (TIME)
  3. Nạn nhân từng bỏ phiếu cho Trump công khai gọi cách ông xử lý vụ này là “national embarrassment” và yêu cầu ông ngừng chính trị hóa nỗi đau của họ. (People.com)

Hậu quả:

  • Trong mắt cử tri trung dung, Trump bị nhìn như người chỉ nhượng bộ khi bị dồn vào góc, không phải người chủ động theo đuổi công lý.
  • Trong mắt nạn nhân và giới hoạt động chống buôn người, ông mất vị trí đạo đức (moral high ground) để tuyên bố “bảo vệ trẻ em” trong các narrative MAGA vốn rất hay dùng.

3. Đòn kép lên GOP: vừa lộ mâu thuẫn nội bộ, vừa bị ép minh bạch

Quá trình thông qua luật phơi bày mấy điểm yếu của Đảng Cộng hòa:

  • Lãnh đạo Hạ viện (Mike Johnson) đã trì hoãn bỏ phiếu nhiều tuần, chỉ chịu nhúc nhích khi bị discharge petition + áp lực công luận dồn đến chân tường. (The Washington Post)
  • Chỉ có 1 phiếu chống (Clay Higgins, R–Louisiana), với lý do “lo ngại xâm phạm đời tư người vô tội” – lập luận này sẽ bị đối thủ dùng để gán cho GOP là đặt sự an toàn chính trị của elite lên trên nạn nhân. (TIME)
  • Các dân biểu như Massie, Boebert, MTG, Mace… ký discharge petition đẩy lãnh đạo đảng về thế phải nhượng bộ, cho thấy kỷ luật đảng đã bị xé toạc. (The Washington Post)

Hệ quả:

  • GOP mất quyền kiểm soát “nhịp độ” của câu chuyện: thay vì công bố dần dần, đàm phán hậu trường, giờ họ bị ép vào một lộ trình minh bạch có luật ràng buộc.
  • Nội bộ GOP phơi ra hai dòng:
    • Dòng “protect the system” (ưu tiên che chắn elite, tránh tiền lệ nguy hiểm).
    • Dòng “burn it all down” (MAGA cực đoan đòi đốt sạch, trong đó MTG là gương mặt tiêu biểu).

4. Đảng Dân chủ được gì – và rủi ro gì?

Phe Dân chủ rõ ràng ghi điểm ở mấy trục:

  • Họ có thể nói với cử tri: “Suốt nhiều tháng, chúng tôi là bên nhất quán đòi công bố hồ sơ, bất kể tên ai nằm trong đó.” (The Washington Post)
  • Họ được đứng cùng nạn nhân tại Capitol, đẩy narrative: đây là vấn đề công lý, không phải vũ khí phe phái. (People.com)
  • Họ có thêm đòn công kích Trump: “Nếu ông và DOJ thời Trump không có gì phải giấu, tại sao ông phản đối suốt rồi mới đổi ý?”

Nhưng rủi ro là:

  • Nếu hồ sơ cho thấy nhiều nhân vật Dân chủ (tài phiệt, chính trị gia, đại gia Hollywood) có tiếp xúc sâu với Epstein, họ cũng sẽ bị cắn ngược.
  • Bất cứ dấu vết gì liên quan đến quyên góp, lobby, foundation, NGO… đều có thể trở thành vũ khí truyền thông của cánh hữu.

Tức: Dân chủ thắng vòng đầu về hình ảnh, nhưng kết quả cuối cùng còn tùy vào nội dung thật sự trong hồ sơ DOJ.

5. Đòn vào niềm tin thể chế & “deep state”

Đối với công chúng:

  • Họ thấy rõ là phải cần đến discharge petition và áp lực đường phố (vigil, campaign của các nhóm chống buôn người, projection trên tường bảo tàng…) thì Quốc hội mới chịu hành động. (AP News)
  • DOJ bị đặt dưới ánh đèn: vì sao suốt năm năm không tự nguyện công bố thêm, giờ mới chịu làm khi bị ra luật trói tay?

Điều này cho phép nhiều narrative nguy hiểm nở rộ:

  • “Deep State cố ý che chắn elite của cả hai đảng.”
  • “Hệ thống tư pháp chỉ minh bạch khi bị ép bởi scandal.”

Tức là dù có minh bạch hơn, niềm tin vào thể chế lại có thể giảm thêm, chứ không tăng.

6. Hệ quả nền tảng: tái cấu trúc trục “quyền lực – truyền thông – tài phiệt”

Hồ sơ khi công bố (đặc biệt email, memo nội bộ) sẽ:

  • Cho thấy cách Epstein dùng tiền, mối quan hệ, charity, networking để tiếp cận và thao túng elite.
  • Phơi bày vai trò của một số tờ báo, ký giả, nhà xuất bản, think tank đã “normalize” Epstein sau bản án 2008 — không phải không biết, mà là chấp nhận làm ngơ vì lợi ích nghề nghiệp / quyền lợi tiếp cận thông tin. (AP News)

Về chính trị dài hạn:

  • Bên Dân chủ có thể thúc đẩy agenda: siết lại quy định về xung đột lợi ích, đi lại bằng private jet, donation qua foundation, lobbying trá hình.
  • Bên Cộng hòa có thể khai thác theo hướng: “coi kìa, cả hệ thống liberal elite – media – academia đều nhúng tay”, củng cố narrative chống “coastal elites”.

Kết quả là cả hai phe đều có lý do chính trị để “đập” vào elite, nhưng theo hai khung ý thức hệ khác nhau.

7. Cá nhân Trump: cửa sổ nguy hiểm mở thêm một lần nữa

Dù Trump nói “I don’t care, we have nothing to hide”, việc ép DOJ xả hồ sơ tạo thêm các rủi ro:

  • Email mới/ghi chú nội bộ có thể mâu thuẫn với lời khai, lời nói công khai của Trump nhiều năm qua về mức độ quen biết Epstein.
  • Bất kỳ chi tiết nào gợi ý Trump biết mà không báo, hoặc từng can thiệp hậu trường, đều là mồi cho:
    • điều tra của các ủy ban Hạ viện do Dân chủ kiểm soát trong tương lai,
    • các vụ kiện dân sự,
    • và nhất là truyền thông quốc tế vốn ít bị ràng buộc bởi phân cực đảng phái nội bộ Mỹ.

Ngay cả khi không có “smoking gun” hình sự, hồ sơ vẫn có thể:

  • bào mòn thêm “moral authority” của Trump,
  • củng cố hình ảnh một hệ sinh thái quyền lực nơi ông, Epstein và các tài phiệt khác vận hành trên một mặt phẳng đạo đức khác hẳn người dân bình thường.

8. Kết luận: Một vụ luật đơn lẻ, nhưng là “cửa ngõ” cho nhiều trận chiến mới

Về hình thức, đây chỉ là một đạo luật buộc DOJ giải mật hồ sơ về một tội phạm tình dục đã chết.

Nhưng về hậu quả chính trị:

  1. Trump: mất thế chủ động, bị ghi vào lịch sử như người bị ép minh bạch, không phải người chủ trương minh bạch. (TIME)
  2. GOP: lộ vết rạn giữa lãnh đạo – MAGA – cánh cực hữu, và đánh mất quyền kiểm soát nhịp độ câu chuyện. (AP News)
  3. Democrats: tạm thắng trên mặt trận “đứng về phía nạn nhân”, nhưng đối mặt với nguy cơ hồ sơ cũng bóc ra phần dơ dáy của chính phe mình. (The Guardian)
  4. Thể chế: thêm một ví dụ sống động về việc Quốc hội & DOJ chỉ minh bạch khi bị áp lực tối đa – thứ sẽ làm gia tăng hoài nghi, âm mưu luận và chủ nghĩa dân túy. (AP News)