Thoạt nghe tin nhạc sĩ Việt Khang sang Mĩ định cư cảm giác của mình lúc đó ko rõ là vui hay buồn. Nhưng giờ thì mình thấy vui.
“Việt Nam Tôi Đâu”, và “Anh Là Ai” của Việt Khang là 2 bài hát đã ngấm sâu vào tâm hồn và cảm xúc của những người xuống đường chúng trong những cuộc tuần hành chống Tàu, những lần bị bắt vào đồn công an, những lúc bị đánh đập, đàn áp, tiếng hát luôn vang lên trong tâm hồn chúng tôi, yêu thương, giục giã và căm hờn…
Mình ko thể quên hôm 9/12/2012 bọn mình xuống đường phản đối Tàu cộng gây hấn ở biển đông, và 24 người đã bị bắt về trại phục hồi nhân phẩm Lộc Hà. Một lực lượng an ninh đông gấp hơn 2 lần đã khủng bố tinh thần bọn mình bằng cách tách mỗi người ra một phòng riêng cho cái gọi là “thẩm vấn”. Và bọn mình đã kịch liệt chống lại bằng cách nắm chặt tay nhau ko rời mặc cho bọn chúng rằng co thô bạo. Đúng lúc việc giằng co đến hồi gay cấn nhất thì phía những người bị bắt bỗng cất lên tiếng hát:
“Anh là ai, sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai…Anh là ai, sao mắng tôi bằng giọng nói dân tôi…”.
Rồi tất cả ùa lên hoà cùng tiếng hát, khi vút lên, lúc chùng xuống:
“Dân tộc anh ở đâu, sao đang tâm làm tay sai cho Tàu. Để ngàn năm ghi dấu bàn tay nào nhuộm đầy máu đồng bào..”
“Tôi không thể ngồi yên khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng, dân tộc tôi sắp phải đắm chìm, một ngàn năm hay triền miên tăm tối…”
Cứ như thế, bọn mình say sưa hát. Những lời hát như có lửa, thổi bùng lên tinh thần dân tộc, ai cũng cảm thấy mạnh mẽ, quả cảm.
Và thật lạ, từ phía bên kia, đám an ninh đứng im…
Những bài hát ấy là những vũ khí tinh thần quý giá đối với những người tranh đấu. Và mình nghĩ nếu Việt Khang còn ở trong nước, anh có thể bị khống chế, bị bắt lại, sẽ không sáng tác được nữa. Hi vọng ở bên đó anh sẽ tiếp tục có những bài hát để luôn vang lên cùng những bước chân tranh đấu.