Từ cáo buộc hiếp dâm, buôn người đến cửa ngõ tự do

0
25
Mark Harris

LTS: Một bản tin quốc tế hôm nay đề cập việc Donald Trump Jr. âm thầm khâm phục Andrew Tate, nhân vật mang nhiều tai tiếng về hiếp dâm và buôn người. Điều này phản chiếu thực trạng của thời đại: chính trị và danh vọng hiện phụ thuộc vào thanh thế hơn là giá trị đạo đức.

Xã hội nào tôn thờ kẻ khinh miệt phụ nữ và xem quyền lực như món hàng trao đổi, xã hội ấy đã bắt đầu lạc hướng. Dưới đây là tóm lược bài viết của Megan Twohey  Isabella Kwai đăng trên tờ New York Times ngày 10 tháng 11, để bạn đọc tự xét đoán.

***

Vào những ngày cuối cùng trước khi Donald Trump trở lại Bạch Ốc, một bản tin ngắn từ châu Âu đã gây xôn xao dư luận: Andrew Tate, nhân vật tự xưng “giáo chủ nam quyền” và là đối tượng điều tra về tội hiếp dâm, buôn người tại Romania, bỗng được trả tự do và rời xứ sở Balkan bằng chuyến phi cơ riêng, thẳng tiến sang Florida. Trước đó ít lâu, y nhắn cho một người thân cận rằng “chính quyền Trump đang lo liệu” và y sẽ sớm được tự do, miễn là có mặt tại Miami.

Câu chuyện tưởng chỉ là một vụ án hình sự lại hé mở một bức tranh lớn hơn: sự kết hợp giữa quyền lực chính trị, mạng xã hội và giới tài phiệt mới trong kỷ nguyên hậu-sự thật — nơi tội ác, truyền thông và ảnh hưởng được dệt chung trong một tấm lưới quyền lợi.

Từ võ đài đến “đế chế nam quyền”

Andrew Tate, nguyên là võ sĩ ‘kickboxing’ hạng trung, nổi lên không phải nhờ thành tích thể thao, mà bởi những phát ngôn miệt thị phụ nữ và lý thuyết “người nam thống trị”. Từ năm 2015, cùng em trai Tristan, y tổ chức mạng lưới “webcam girl” tại Anh và Romania, đưa phụ nữ vào các căn hộ, phòng khách sạn, bắt họ trình diễn trực tuyến trước khách hàng trả tiền. Các phụ nữ tố cáo bị lừa tình, bị bóp cổ, bị đánh, nhiều người kể bị đe dọa bằng súng, bị tước tự do và phần lớn lợi nhuận lao động.

Trước khi rời Anh, hai anh em Tate đã nhiều lần đụng độ với cảnh sát. Nhiều phụ nữ khai bị Andrew hiếp dâm, đánh đập, bóp cổ đến ngất xỉu; Tristan bị bắt trong một vụ hành hung. Giới hữu trách Anh cuối cùng không truy tố, nhưng những hồ sơ ấy khiến Tate quyết định rời xứ, nói thẳng trên một chương trình rằng y không muốn sống dưới một chính quyền “dám làm như thế với tôi khi tôi chẳng làm gì sai” — và rằng tại Romania, người ta có thể “lọt lưới” những chuyện không thể làm ở Tây phương.

Từ đó, Romania trở thành căn cứ chính. Đế chế “webcam” mở rộng sang TikTok, OnlyFans và đủ thứ khóa học dạy thanh niên “làm giàu, làm chủ phụ nữ”. Hồ sơ tòa án tại Anh cho thấy trong khoảng tám năm, hệ thống này thu về ít nhất 21 triệu bảng. Song song đó là một chuỗi phát biểu: phụ nữ “không được sinh ra để độc lập”, chỉ nên sống dưới tay một người nam “ra lệnh”.

Dù nhiều chứng cứ đã gom đủ — từ tin nhắn, video đến lời khai nhân chứng — song họ Tate khéo léo biến vụ án hình sự thành một chiến dịch truyền thông. Y khẳng định mình là “nạn nhân của chủ nghĩa nữ quyền cực đoan” và biến những lời buộc tội thành đòn quảng cáo. Mỗi lần bị bắt, lượng người theo dõi trên YouTube và Twitter (nay là X) lại tăng vọt; khi bị đuổi khỏi các nền tảng, mức độ nổi tiếng của y lại tăng thêm.

Thủ thuật chính trị trong bóng tối

Tháng 12 năm 2022, hai anh em Tate bị bắt tại Romania, bị tạm giam rồi quản thúc, hồ sơ truy tố dài hơn ba trăm trang. Công tố viên cáo buộc họ lập băng nhóm tội phạm, dụ dỗ ít nhất bảy phụ nữ vào quan hệ tình cảm giả tạo, rồi ép họ làm phim khiêu dâm, theo dõi, hạn chế đi lại, phạt tiền nếu khóc trên màn hình hay không tuân lệnh. Tài liệu điều tra nhắc tới hơn ba mươi phụ nữ trong nhiều năm, kể cả một thiếu nữ 15 tuổi. Trong một phòng chat mang tên “PIMPS”, Tristan chỉ thị đàn em “kéo cô ta ra khỏi nhà, cần đánh thì đánh, đừng cho mang theo đồ”.

Giữa lúc các công tố viên Romania chuẩn bị chỉnh sửa cáo trạng theo yêu cầu tòa và đưa vụ án ra xét xử, Andrew Tate khoe kín với người quen: “Trump sẽ lo liệu.” Ngày 14 tháng 1, y nhắn rằng đã nhận được lời từ “chính quyền Trump”, hứa hẹn y sẽ sớm được tự do, đổi lại là một cuộc gặp tại Miami.

Tháng sau, theo điều tra của New York Times, một lệnh bất thường từ cấp cao chính quyền tại Bucharest gửi xuống: công tố được chỉ thị phải “tìm một thỏa hiệp” với họ Tate. Bất kể lo ngại của giới điều tra về nguy cơ bỏ trốn, lệnh cấm xuất cảnh được gỡ bỏ. Nhiều nguồn tin cho rằng thủ tướng coi đây là cách “lấy lòng” chính quyền Trump mới.

Phía Hoa Kỳ chính thức giữ im lặng, nhưng dấu vết ngoại giao không thể xóa. Richard Grenell, đặc phái viên của Tòa Bạch Ốc, được ghi nhận đã hai lần trao đổi riêng về vụ Tate với giới chức Romania, một lần tại Mar-a-Lago, một lần bên lề hội nghị an ninh ở Munich. Một số nhân vật thân cận với Trump — như luật sư Joseph McBride, từng biện hộ cho các bị cáo trong vụ bạo loạn Điện Capitol, hay Alina Habba, cố vấn pháp lý của Trump — cũng công khai bênh vực Andrew Tate, xem đây là nạn nhân của “trò săn phù thủy chính trị”.

Cuối tháng 2, lệnh gỡ bỏ hạn chế du hành có hiệu lực. Trong một tin nhắn, Tate viết rằng y nhận được “chỉ dẫn rất chi tiết từ phía Mỹ” về hộ chiếu, điện thoại, thủ tục qua biên giới. Rạng sáng 27 tháng 2, hai anh em bước lên phi cơ thuê bao, rời Bucharest, đáp xuống Florida trong video được chính họ đặt tên “The Tate Escape”.

Khi phi cơ vừa chạm đất, điện thoại và thiết bị điện tử của hai anh em bị nhân viên biên phòng Hoa Kỳ tịch thu để kiểm tra. Nhưng trên mạng, Andrew Tate đã vội tuyên bố: “We are so back.” Người hâm mộ reo hò, giới cực hữu tán dương, còn nhiều nhà ngoại giao thì lắc đầu: họ hiểu rằng một vụ án hình sự tại Đông Âu vừa được bẻ cong dưới sức nặng của chính trị.

Sự rạn nứt trong cánh hữu

Không phải ai trong giới bảo thủ Mỹ đều đón chào Tate. Trước đó, Tucker Carlson đã bay sang Romania, ngồi trò chuyện hơn hai giờ tại biệt thự của Andrew Tate, giới thiệu y như nạn nhân của sự đàn áp “cánh tả”, xem nhẹ hoặc nói sai bản chất các cáo buộc buôn người và bạo lực. Candace Owens cũng dành cho y một cuộc phỏng vấn mềm mỏng, gọi các đoạn video khoe khoang phụ nữ, siêu xe chỉ là “đàn ông đùa giỡn với nhau”.

Ở đầu kia, một loạt tiếng nói bảo thủ truyền thống lên tiếng phản đối. Megyn Kelly gọi Andrew Tate là “độc dược đạo đức”, Ben Shapiro công khai bác bỏ việc xem y như biểu tượng nam tính, Thượng nghị sĩ Josh Hawley cho rằng chính quyền không nên dùng ảnh hưởng để can thiệp vào những cáo buộc nặng nề tại Romania. Ron DeSantis, thống đốc Florida, tuyên bố tiểu bang không chào đón họ Tate, và Bộ trưởng Tư pháp tiểu bang mở cuộc điều tra riêng.

Vụ này khoét sâu đường ranh trong phong trào bảo thủ: một bên lấy “chống thức tỉnh” (anti-woke) làm khẩu hiệu, sẵn sàng ôm lấy mọi nhân vật gây tai tiếng miễn là chống kẻ thù chung; bên kia cố giữ một lằn ranh đạo đức, không muốn gắn tương lai của cánh hữu với một người mang quá nhiều cáo buộc hiếp dâm, buôn người và bạo hành phụ nữ. Sự chia rẽ ấy phản chiếu cuộc đấu song trùng trong lòng Đảng Cộng hòa — giữa chính trị thực dụng dựa trên phẫn nộ quần chúng và luân lý truyền thống từng được họ rao giảng.

Quyền lực xuyên biên giới

Sau khi được tự do rời Romania, Andrew Tate tiếp tục phô trương giàu sang, gặp Kanye West, tổ chức tiệc tùng và khoe siêu xe Bugatti, tuyên bố “tôi vẫn giàu, tôi vẫn thắng” trên mạng xã hội. Nhưng những hồ sơ mới lại dấy lên: một bạn gái tại Mỹ tố bị đánh đập, bóp cổ ngay sau khi y đặt chân tới Hoa Kỳ; ba phụ nữ ở Anh kiện dân sự về hiếp dâm và bạo hành; công tố viên Anh chuẩn bị thêm một vụ án buôn người và hiếp dâm riêng.

Tại Hoa Kỳ, các toán đặc nhiệm chống buôn người thuộc Bộ An ninh Nội địa (DHS) từ nhiều năm qua đã âm thầm thu thập lời khai về đế chế của họ Tate, phối hợp với công tố liên bang vốn điều tra những vụ lạm dụng tình dục quyền lực khác. Hồ sơ Romania vẫn chưa khép, và khi thủ tục hoàn tất, hai anh em Tate còn đối diện một vụ truy tố khác tại Anh về tội buôn người và hiếp dâm.

Trong thế giới kỹ thuật số, Andrew Tate trở thành mẫu hình nguy hiểm: dùng bất bình, hụt hẫng của đàn ông trẻ để gây ảnh hưởng chính trị, rồi hưởng lợi từ chính sự phẫn nộ đó. Nếu quyền lực của Trump dựa vào nỗi giận dữ của tầng lớp bảo thủ lớn tuổi, thì quyền lực của Tate nương vào sự trống rỗng của một thế hệ thanh niên bị mạng xã hội bóp méo, coi phụ nữ như tài sản và coi luật pháp như chuyện có thể thương lượng qua các mối quan hệ.

Một biểu tượng của thời đại “phi thực”

Romania, nơi từng bị xem như điểm đen của nạn buôn người, đã trở thành bệ phóng cho một “đế chế truyền thông” mang màu sắc tội phạm. Và nước Mỹ, trong cơn hỗn loạn chính trị mới, lại dang tay đón một kẻ đang bị cáo buộc cưỡng hiếp, nô lệ tình dục và lừa gạt phụ nữ trên ba lục địa.

Chuyện Andrew Tate không chỉ là một vụ án quốc tế, mà còn là tấm gương phản chiếu sự suy đồi giá trị của thời đại hậu-sự thật: khi giàu có và truyền thông đủ để mua lại dư luận, còn công lý trở thành món hàng trong ván cờ quyền lực giữa các chính phủ, các phe phái và những kẻ giỏi tạo sóng trên mạng.

Giữa những video thô tục và màn phô trương nam tính cực đoan ấy, điều đáng sợ nhất không nằm ở Tate, mà ở đám đông tung hô y nhân danh “tự do” – thứ tự do đã đánh mất tinh thần trách nhiệm, đạo lý và nhân phẩm, đến mức có thể reo hò trước một kẻ coi phụ nữ là công cụ kiếm tiền và coi pháp luật như một trở ngại có thể bẻ gãy bằng quan hệ chính trị.

Nguyên Hòa tóm lược

Nguồn: https://www.nytimes.com/2025/12/10/us/andrew-tate-barron-trump-romania.html?nl=Breaking+News&segment_id=212121