Home Blog Page 1353

SỐNG Ở MỸ DỄ HAY KHÓ? Phần 1- NHỮNG KHÓ KHĂN

0

Trong stt này, mình sẽ phác toàn bộ đời sống của một người nhập cư, từ việc thi bằng lái xe, mua xe, mua nhà, tìm việc làm… Hòng thêm vào cái bể thông tin vốn đã rất mênh mông, một câu chuyện chủ quan về cái chủ đề cũng… rất mênh mông này.
Hôm qua, mình có đưa một cái ảnh kèm vài dòng về giá thực phẩm ở Mỹ- rất rẻ. Và thực sự đây mới là một góc rất hẹp về đời sống ở Mỹ, ở một bang, một siêu thị nhất định. Tuy nhiên, nó phần nào phản ảnh được tổng thể. Từ cái ảnh nhỏ, mình muốn quay lại một vấn đề lớn, vì lớn nên không dễ nói cho đúng, cho đủ, cho khách quan hoàn toàn và nói cho mới, vì người ta đã nói về điều này trăm vạn lần. Mình xin đưa trước một nhận xét chung- từ chủ quan của mình, trước khi triển khai vấn đề cụ thể hơn: Sống ở Mỹ rất dễ mà cũng… không hoàn toàn dễ. Dễ hay khó tùy người, tùy hoàn cảnh, tùy tâm thế. Nhưng nền tảng khách quan Mỹ là dễ sống, tùy mình ghép cái hoàn cảnh chủ quan của mình vô đó nó khớp đến đâu. Với một mảnh đất phì nhiêu, nhưng cái cây không biết hút dưỡng chất từ cái phì nhiêu ấy thì cái cây ấy vẫn vật vã, vẫn không tương thích nổi, không lớn nổi và có thể chết.
Có một thực tế mà có lẽ không cần phải tranh cãi nhiều: Từ những nhân vật khổng lồ như A.Einstein, B.Gates, S.Jobs, E.Musk… cho đến các chị làm nail, các bác làm thợ… sẽ không thể phát huy hết khả năng của mình, hoặc có thể đậu lại với chút tiềm lực khó khăn của mình, nếu không sống trên đất Mỹ, làm việc trong môi trường Mỹ.

Với hành trang của một người vừa nhập cư vào Mỹ, mọi khó khăn, cực kỳ khó khăn sẽ bao gồm:
– Mọi bằng cấp cũ đã học hầu như không tương thích với kết quả giáo dục Mỹ, hệ thống pháp luật Mỹ… Từ kinh tế, luật, y khoa, khoa học xã hội nhân văn… cho đến cái bằng lái xe. Ngoại trừ một số nghề như khoa học lý thuyết, kỹ thuật công nghệ và cả cái nghề… mỹ thuật của mình, nó mang “ngôn ngữ” chung toàn cầu. Vì vậy, coi như cả quá trình đi học từ bé đến lớn của mình- cái hành trang vào đời đã được trang bị suốt mấy chục năm phải… hầu như bỏ hết. Cứ hình dung, để sống 70 năm, phải học 20 năm, vậy mà đến nửa cuộc đời mọi vốn liếng coi như bị xóa trắng. Đó là một khó khăn khủng khiếp.
– Khó khăn thứ hai là ngôn ngữ: Cái ngôn ngữ mẹ đẻ, bao trùm đời sống hằng ngày, mọi quan hệ giao tiếp hằng ngày, có thể ví nó như… cái miệng mình, bỗng một ngày chẳng còn tương thích nữa. Nghiệt ngã gần như rơi vào hoàn cảnh của một người đột nhiên… khiếm thính (xin lỗi khi sử dụng hình ảnh này)!
– Khó khăn tiếp theo là vốn liếng tài chánh: Cái cảnh làm ở VN, mức thu nhập VN, vốn liếng tích góp mang giá trị VN, khi quy sang tiền tệ Mỹ, nó bay vèo qua cửa sổ.
– Khó khăn cực- cực lớn nữa, đó là tín dụng: Để sống được ở Mỹ, phải có điểm tín dụng ngân hàng, được gầy dựng trong cả một quá trình tiêu dùng dài lâu. Anh càng xài nhiều, càng trao đổi hàng hóa nhiều, càng trả mọi thứ đúng hạn thì điểm tín dụng sẽ càng cao. Điểm tín dụng liên quan tới mọi thứ. Hầu như muốn mua thứ gì để trang bị “hạ tầng sống” lúc đến Mỹ đều phải dùng điểm tín dụng. Anh không có tín dụng sẽ không thể trực tiếp mua xe, mua nhà, mua đồ dùng trả góp. Mà dùng đồ trả góp là điều gần như đương nhiên, áp dụng đối với toàn thể dân Mỹ. Vậy mới đến Mỹ, điểm tín dụng bằng 0, phải xoay trở thế nào?
– Khó khăn tiếp theo, tưởng đơn giản mà không hề đơn giản đó là cái bằng lái xe, kỹ năng lái xe. Ngoại trừ một số thành phố có mật độ dân số tập trung cao, còn lại trên hầu hết lãnh thổ bao la của nước Mỹ không có hệ thống giao thông công cộng dễ dàng, tiện lợi như ở châu Âu, Nhật Bản, Singapore… Bạn không biết lái xe, chưa có bằng lái xe, coi như bạn… khiếm khuyết nốt đôi chân. Bởi mọi dịch vụ tối thiểu như mua một cục nước đá, một trái ớt, một gói thuốc, một lon bia… bạn đều phải rời khu nhà mình ở, đi ra hệ thống cửa hàng gần nhất cách một đôi dặm. Ở Mỹ người ta không cho buôn bán tại nhà, mở cửa nhà bày ra một cái sạp bán đủ thứ như ở VN hoặc nhiều nước khác. Chỗ ở là chỗ ở, chỗ làm là chỗ làm, đôi khi cách nhau hàng trăm cây số. Ở Mỹ, việc phải lái xe đi làm hằng ngày cách chỗ ở 100 km là điều rất phổ biến.
– Khó khăn kế nữa là quan hệ anh em, họ hàng, bè bạn: Bạn ở tỉnh về thành phố thường dễ thấy một điều: Sao người ở thành phố lạnh lùng, khó gần quá. Bởi vì sao? Vì ai cũng có công việc, cũng phải vận hành liên tục như “cỗ máy”, đến một cái hẹn cũng phải thu xếp đủ thứ liên quan, không dễ. Khi từ VN mới qua Mỹ, bạn rất dễ gặp phải cú sốc tương tự, nhưng ở cấp độ gay gắt hơn. Dù anh em, bè bạn của bạn rất tốt bụng, khi gặp nhau rất vui, nhưng để gặp được, cao hơn nữa là nhận sự giúp đỡ sẽ rất khó khăn. Bởi nước Mỹ- cũng như chủ nghĩa tư bản, được xây dựng trên nguyên tắc, tất cả cùng phải nỗ lực, nỗ lực kinh khủng để rồi tất cả cùng giàu, tương hỗ nhau ở mặt thượng tầng, chứ không… giúp ba cái lặt vặt để rồi cùng… chết. Hay nói tóm gọn, giúp nhau cái cần câu chứ không giúp con cá. Bạn hỏi vay em ruột của mình 50 đô trên đất Mỹ, nếu bị từ chối, cũng đừng lấy đó làm lạ. Nhưng nếu bạn biết tự đứng trên đôi chân mình, giữ được tự trọng cá nhân, bạn sẽ được kính trọng.
– Khó khăn kế theo là vấn đề phân biệt chủng tộc, phân biệt giữa “ma cũ” và “ma mới”: Bạn hãy hình dung, trên một mảnh đất bé nhỏ như VN, mọi người cùng nói một thứ ngôn ngữ, cùng có “cấu hình” mặt mũi, cơ thể tương đương… nhưng việc phân biệt bắc- nam, dân tỉnh- dân thành, dân gốc- dân nhập cư, miền núi- đồng bằng, nhà giàu- nhà nghèo… Vâng, sự phân biệt ấy có tồn tại không? Vậy huống hồ một đất nước được người bản xứ xây dựng từ hàng trăm năm, với trí tuệ, máu xương trùng trùng. Bỗng một ngày kia bạn dọn tới ở ngay trước mặt họ với mọi thứ khác biệt, từ vóc dáng bề ngoài, đến dân tộc tính, tập tục sống, để họ chấp nhận bạn, coi bạn như một phần trong cuộc sống họ, rồi làm bạn cùng họ, hơn nữa là làm sếp, làm thầy họ… Hẳn nhiên không thể là một vấn đề đơn giản, trừ khi họ cực kỳ bao dung và có một hệ thống thiết chế mạnh mẽ về mặt này. Tuy nhiên, để được người “gốc” chấp nhận đã khó, mà để được một người… nhập cư giống mình chấp nhận còn khó hơn. Đã có nhận xét được đưa ra: Người Mỹ trắng phân biệt chủng tộc còn ít hơn mấy người… nhập cư. Bởi một tâm lý chung: Người Mỹ gốc họ đã làm chủ nhiều đời, đời sống họ đã ổn định, “thoáng đãng”, nên tâm lý “hỷ xả” cũng gần hơn. Còn người nhập cư, giống một cô con dâu về nhà chồng thời phong kiến, chịu đủ thứ áp lực, thân phận, nên đến khi được lên hàng… mẹ chồng, thường sẽ muốn chứng tỏ uy quyền, bù lấp cho “thiệt thòi” xưa cũ, nên hay… ra uy, thậm chí đè nén, bóc lột kẻ đến sau. Khi đi thi bằng lái xe, thấy một giám khảo Mỹ trắng xuất hiện, ngồi vô xe mình, thường người ta thở ra được quá nửa áp lực. Bởi giám khảo Mỹ trắng thoáng hơn, còn giám khảo “Mỹ màu” khoái chứng tỏ uy quyền và làm gắt hơn. Hoặc đi làm cho một công ty Mỹ, bạn sẽ được đáp ứng ít nhất là mọi quyền lợi tối thiểu được pháp luật quy định. Còn làm cho một ông chủ nhập cư, bạn hãy chuẩn bị một tinh thần… bị đì tới nơi tới chốn, bị bớt xén tiền công, bị tăng giờ làm vô cớ, bị cắt mọi quyền lợi cơ bản bằng đủ thứ mánh lới bi hài. Tất nhiên, đây không phải là quy luật, vẫn có người này người khác, nhưng hãy nói thẳng với nhau, điều này là khá phổ biến. Tuy nhiên, như mình đã kể, luật chống phân biệt đối xử là tài liệu đầu tiên một người nhập cư được nhận khi đặt chân vào Mỹ. Họ hướng dẫn bạn những điều cơ bản nhất để “yên tâm” sống, không phải “sợ” ai, vì mọi điều đều đã được luật pháp quy định và áp dụng khá tốt trong thực tế. Khi bạn biết luật, bạn trang bị được tâm lý cứng cỏi, bạn có bản lãnh riêng, bạn sống chan hòa, bạn sẽ ít phải… co ro, thủ thế. Thậm chí nhiều người luôn mang cảm giác mình bị phân biệt, bị “đì”, thấy mình nhỏ bé, thân phận… Hầu hết nguyên nhân là do bạn tự sợ, bạn thiếu bản lãnh, bạn không giám “cầm” lên thứ vũ khí pháp lý mà người ta đặt vào tay bạn.

Với “trùng trùng” khó khăn như thế, làm sao để vượt qua? Xin đọc phần kế theo mình sẽ cập nhật, bằng chút ít kinh nghiệm cá nhân và quan sát xung quanh, cũng như nhìn theo tấm gương của những người đi trước, đã làm được điều này.
– Ảnh: Tác giả trong một lần “thâm nhập” vựa ve chai trên đất Mỹ- người bấm máy là bạn P.T.V.

SỐNG Ở MỸ DỄ HAY KHÓ? Phần 2- TUẦN TRĂNG MẬT- TUẦN DẬP MẬT.

0
Sau khi đặt chân lên đất Mỹ, hầu như ai cũng có một tuần trăng mật. Khoảng thời gian này dài hay ngắn cũng tùy vào hoàn cảnh từng người. Thường nếu người mới đến có thân nhân, sẽ có vài màn đón tiếp vui vẻ, chở đi chơi chỗ này chỗ kia, ăn món này món nọ, mua sắm thứ này thứ khác… Không khí thoáng đãng, cảnh quan mới mẻ, siêu thị nhà hàng đầy ắp các món đồ… Ai cũng thích. Thêm nữa, trong đầu không thể không có cơ chế so sánh giữa đất cũ và đất mới, thấy mình như vừa đặt chân tới… thiên đàng. Khoảng thời gian ấy ắt phải qua, người thân tiếp tục vòng quay công việc. Mọi thủ tục thích nghi bắt đầu ập vô mặt. Hoàn cảnh sống khởi đầu tất yếu là “ăn nhờ ở đậu”, nên không tránh khỏi những bức bối so với sự tự chủ trước đây. Thêm nữa là sự cộng hưởng của nỗi nhớ, của bơ vơ, ngơ ngác… Rất nhiều người bắt đầu cảm thấy… dập mật. Chưa hết. Hàng loạt công việc, thủ tục “hành chánh” phải trải qua. Đăng ký an sinh xã hội, tìm chỗ khám chữa bệnh, thi bằng lái xe, tất cả đều phải nhờ cậy, thu xếp… trong khi hai chân mình có mà như không, vì đường sá, môi trường sống tất cả đều lạ hoắc. Thêm nữa, tiền bạc bắt đầu… bước sang phía gạch đỏ, mọi thứ đều quy đổi từ đồng sang đô- đô sang đồng, thấy xài cái gì cũng như phá. Công việc xoay vài chỗ, thấy chỗ nào cũng gian nan. Người thân vừa đón tiếp tưng bừng hôm nào, giờ đây bắt đầu… lạnh dần, vì ai cũng có việc riêng. Tệ hơn, nhiều mâu thuẫn bắt đầu phát sinh, vì kẻ ở Mỹ thì nhìn “lũ mới sang” như đám nhà quê, thậm chí… man rợ, ứng xử quái đản; người mới sang thì nhìn “đám ở Mỹ” như bọn thờ ơ, thực dụng, nghiệt ngã… Và còn tệ hơn cả tệ, nếu kẻ nhập cư bắt đầu hòa nhập với những công việc phổ thông ban đầu. Như ở phần trước mình đã nói qua, mọi bằng cấp- đẳng cấp cũ vứt hết, chẳng mấy ai có thể bắt đầu ngay với công việc chuyên môn, thu nhập cao, được tôn trọng… Hầu hết sẽ lò mò với mức… dưới 0, tệ hơn cả một đứa trẻ bị tống ra đường ở VN. Vì đứa trẻ ở VN, nếu bị tống ra đường còn có thể nói tiếng Việt với “đồng loại” xung quanh, còn có thể… đi xin ăn, còn có thể lò mò đường sá… ở đây thì không thể, vì vậy mới nói là mức dưới 0. Thường thì mấy thứ công việc có thể làm ngay là… hầu bàn, phụ bếp, đi học nail, hoặc vào hãng xưởng… Sẽ có những ngày rã rời, khủng khiếp, quần quật, đầy nghiệt ngã, từ sáng sớm tới đêm thâu. Vợ chồng hiếm khi gặp mặt nhau, con cái ở gần mà… cả ngày phải nhớ chúng. Nhớ lại những ngày còn ở VN, ta là thế nọ, ta là thế kia, tại sao qua đây kinh khủng vậy nè, tủi thân, thậm chí mang cảm giác nhục nhã, sai lầm. Và đây chính là… tuần trăng trối đối với không ít người.
Nhưng đây cũng chính là hình ảnh thu nhỏ của một CUỘC CÁCH MẠNG đối với bản thân, đối với gia đình của mỗi người nhập cư. Và các cuộc cách mạng xưa nay vẫn khởi đầu với không khí tưng từng- kế đến là những khó khăn, thậm chí tan nát, sau đó, khi trật tự mới dần được thiết lập, chân trời sẽ rạng dần. Tất nhiên phải loại trừ những cuộc cách mạng sai lầm- sau hân hoan là tan nát nối tiếp nát tan. Đến Mỹ, hẳn nhiên là một cuộc cách mạng tư sản. Và nó cũng mang hình ảnh những cuộc cách mạng tư sản xưa nay trên thế giới. Với kết quả chung ra sao, chúng ta đã thấy.
Thực sự cá nhân mình và gia đình mình đã không phải trải qua những cú sốc tâm lý thời gian đầu hội nhập- mình nhấn mạnh là thời gian đầu, theo bối cảnh chung của bài này, chứ chưa dám chủ quan nói về… thời gian sau. Bởi tụi mình xác định ngay, mọi khó khăn về mặt khách quan là tất yếu. Quan trọng là mình điều chỉnh được phía chủ quan. Xác định lớn nhất, khi đặt chân đến Mỹ nghĩa là đặt chân đến một đất nước toàn cầu. Mỗi công dân Mỹ trong lịch sử luôn có một quê nhà phía sau. Quê nhà ấy không phải để quên, để vứt bỏ, mà quê nhà ấy như một tiếng nói riêng, mình mang tới góp mặt trong cuộc hội nhập toàn cầu hóa nơi đây. Sống ở Mỹ nghĩa là đã xác định, quê hương chính là… trái đất. Mình là một con người… từ vũ trụ bước tới trái đất, với xác suất may mắn tột đỉnh của tạo hóa- được làm người. Mình tự ban cho mình sự tự do, tự do chọn lựa, tự do cư trú, tự do “mưu cầu hạnh phúc”. Mình đặt quê nhà nơi một ngăn thiêng liêng trong trái tim, chớ không tự biến nó thành hòn núi khiêng vác nó cả cái quãng thời gian ngắn ngủi lướt qua trái đất này. Và mình đã thu xếp xong khó khăn lớn nhất là NỖI NHỚ bằng cách ấy. Kế theo, ngay từ khi còn ở trong nước mình đã lựa chọn một thái độ sống, mình chẳng là cái đinh gì giữa cuộc đời này. Không chức tước, không quyền lực, không ông này bà nọ, và ngay cả sự nghiệp, danh tiếng, đẳng cấp đều là vô nghĩa hết. Vì vậy nếu sang đây quẳng mình vô bếp phụ rửa chén, hay đặt mình ngồi cạnh giá vẽ như một thằng họa sĩ, tất cả đều được, vì mình chưa bao giờ phân biệt điều đó. Ở nhà, mình toàn chơi với anh em cực kỳ bình dân. Vì vậy mình làm gì cũng được, không tủi thân. Về tâm lý hội nhập, may mắn mình từng lang bạt kỳ hồ, chịu bầm dập tha hương nhiều, nên có phải “bụi đời” quốc tế cũng chẳng sao! Còn lại mọi khó khăn khác, đều là một phần của cuộc chơi hội nhập, nếu có phải nhận lãnh, trả giá, cũng không sao hết. Cũng như một cầu thủ, được ra sân là hạnh phúc, nếu có bị chấn thương, phải điều trị, cũng là tất yếu, không có gì phải rên rỉ, cằn nhằn, than trách… Nhưng trên hết, có rất nhiều điều đã mở toang trước mắt mình, kể từ khi đặt chân đến mảnh đất này, mình sẽ kể lại các bạn ở những kỳ sau. Từ việc đi học của các con, việc thi bằng lái, mua xe, mua nhà… như đã nói ở chapeau kỳ đầu.
– Ảnh: Một cơn bão tuyết ở Wyoming, trong hành trình xuyên miền Tây nước Mỹ qua 14 bang của mình.

Mẹ Nấm ra tòa và đạo luật Magnitsky từ Mỹ

BBC
Blogger Mẹ NấmFB Mẹ Nấm
Blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị xử 10 năm tù tại phiên tòa sơ thẩm hôm 29/6/2017 tại Tòa án Khánh Hòa.

Sự kiện bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh tức blogger Mẹ Nấm, nhà hoạt động nhân quyền và xã hội dân sự Việt Nam, bị Tòa án nhân dân tỉnh Khánh Hòa xử phạt mười năm trong phiên sơ thẩm hôm 29/6/2017 tù vì tội ‘tuyên truyền chống nhà nước’ được cho là đáng chú ý nhất không chỉ trong tháng Sáu mà còn là của cả năm tính từ đầu năm tới nay, theo các khách mời của Bàn tròn thứ Năm.

Chia sẻ cùng Tọa đàm của BBC Việt ngữ với chủ đề điểm các sự kiện đáng lưu ý nhất trong tháng Sáu và từ đầu năm 2017 tới nay, nhà báo Mặc Lâm, nguyên Tổng Biên tập RFA Việt ngữ nói:

Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả ngay ‘Mẹ Nấm’

Blogger Mẹ Nấm ‘không khuất tất giải thưởng’

Việt Nam phản đối Mỹ vinh danh Mẹ Nấm

Hoa Kỳ vinh danh Blogger Mẹ Nấm là phụ nữ quả cảm

“Theo tôi sự chờ đợi của người dân Việt, đặc biệt là những người tâm tới vấn đề nhân quyền của Việt Nam thì sự kiện nhà cầm quyền Việt Nam xử Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với bản án mười năm là sự kiện đáng chú ý nhất.

“Vì nó nói lên được quan điểm chính trị của Việt Nam, cũng như nói lên được sự bất cập mà Việt Nam đã và đang áp dụng cho những người có những cuộc đấu tranh ôn hòa, những tư tưởng của họ cũng như chính kiến của họ không hề làm giảm giá trị của Việt Nam, mà nếu người dân Việt Nam đưa ra những quyền đó.

Ba nhà báo hải ngoại đánh giá vụ blogger Mẹ Nấm

“Nhưng chính quyền Việt Nam đã không chấp nhận và bản án mười năm là sự kiện đáng chú ý nhất mặc dù xung quanh đó còn có những sự kiện khác,” nhà báo Mặc Lâm nói với Bàn tròn thứ Năm từ Chicago, Hoa Kỳ.

Nên đối thoại hơn là đàn áp’

Bàn tròn BBC về Mẹ Nấm ra tòa và sự kiện tháng Sáu

Mẹ Nấm bị tuyên án 10 năm tù

Phương Nga được tại ngoại, tiếp tục điều tra

Từ Warsaw, Balan, nhà báo Mạc Việt Hồng, Tổng biên tập Đàn Chim Việt online cho rằng bản án mà Tòa án tuyên với Mẹ Nấm là ‘rất nặng nề’ và ‘không ngờ’, bà nói:

“Tôi cho rằng đấy là một bản ấn rất nặng nề, mà nó không chỉ là sự kiện đáng chú ý nhất của tháng Sáu… mà có thể là một trong những sự kiện đáng chú ý nhất trong năm nay.

“Tôi cũng vừa có bình luận rất bức xúc trên Facebook, bởi vì cá nhân tôi không mấy lạc quan về chính quyền Cộng sản, nhưng tôi cũng không ngờ là nhà cầm quyền vừa tuyên một bản án mà nó quá nặng nề như vậy.”

Từ Berlin, Cộng hòa Liên bang Đức, nhà báo Lương Đình Cường, Tổng biên tập báo mạng nguoiviet.de nói với Bàn tròn ông tin rằng bản án này có thể ‘gây phẫn uất’ trong công luận nhiều hơn là làm được việc răn đe, ông nói:

“Cá nhân tôi thấy rằng bản án này cũng nặng đối với một người đấu tranh vì nhân quyền mà bất bạo động, tôi thấy rằng nếu các nhà lãnh đạo Việt Nam tiếp tục dùng những bản án quá nặng như thế này đối với những người đấu tranh dân chủ thì tác dụng răn đe có ít mà làm cho người ta phẫn uất lại nhiều hơn.

“Tôi cho rằng đó không phải là con đường tốt nhất, mà như một cuộc nói chuyện lần trước mà tôi cũng được tham gia với các đồng nghiệp khác mà BBC chủ trì, tôi đã nói rằng thời điểm này xu hướng đối thoại nên được ưu tiên để phát triển, chứ không phải bằng đàn áp và trấn áp. Tôi rất là buồn với một bản án quá nặng mà chúng ta vừa mới chứng kiến.”

Nhà báo Mạc Việt Hồng
‘Tôi không mấy lạc quan về chính quyền Cộng sản, nhưng tôi cũng không ngờ là nhà cầm quyền vừa tuyên một bản án mà nó quá nặng nề như vậy’, nhà báo Mạc Việt Hồng nói với Bàn tròn thứ Năm của BBC Việt ngữ.

Cuộc gặp Trump – Phúc và nhân quyền

Đảng Cộng sản sẽ ‘thực lòng’ đối thoại?

Đối thoại ‘tín hiệu mới rất đáng khích lệ’

Kết nối các sự kiện từ cuộc gặp giữa Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump và Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc trong quan hệ Mỹ – Việt gần đây với thực thi đạo luật về nhân quyền Magnitsky toàn cầu của nước Mỹ liên quan tới tình hình nhân quyền ở Việt Nam, nhà báo Mặc Lâm bình luận với BBC:

“Về chuyến đi của Thủ tướng Phúc qua Mỹ, tôi nghĩ có một sự trao đổi giữa hai chính phủ và đặc biệt chúng ta thấy chính phủ của Tổng thống Donald Trump không quan tâm mấy đến vấn đề nhân quyền. Đó là sự thật.

“Và chúng ta cũng thấy rằng sau khi ông Phúc về thì mọi chuyện xảy ra khác hẳn trước đây và người ta đã xâu chuỗi các sự kiện đó và cho rằng Hoa Kỳ đã bằng cách nào đó cho Việt Nam thấy rằng vấn đề nhân quyền không còn nặng như những đời tổng thống trước nữa.

“Và những vấn đề khác được đặt ra, vấn đề kinh tế, vấn đề thương mại nặng hơn và nó có vẻ quan trọng hơn đối với Tổng thống mới của Hoa Kỳ là ông Donald Trump… Có nhiều vấn đề khác xảy ra làm cho chúng ta không xác định được đâu là quan điểm của chính phủ Hoa Kỳ vì chính phủ Hoa Kỳ… là người đã phát một bằng khen (giải thưởng) cho Nguyễn Ngọc Như Quỳnh trư khi vụ án xảy ra.

“Và tôi không nghĩ đó là một điều làm cho có lệ mà đó là Tổng thống Trump vẫn theo đuổi vấn đề nhân quyền của toàn thế giới chứ không chỉ Việt Nam, tùy rằng nó yếu thế một chút xíu so với những đời tổng thống trước, nhưng không hẳn Hoa Kỳ đã bỏ vấn đề nhân quyền ra một bên. Và vì vậy khi chúng ta nói là Tổng thống Trump đã đạt được một thỏa thuận nào đó với ông Phúc, thì có vẻ chưa có bằng chứng xác thực nào…”

Xử Mẹ Nấm và luật Magnitsky

Hoa Kỳ vinh danh Blogger Mẹ Nấm là phụ nữ quả cảm

HRW: Các nhà hoạt động ‘không chốn dung thân’ ở VN

VN ‘tăng việc quản thúc’ trước đối thoại nhân quyền

Đề cập một khía cạnh khác về nhân quyền mà Hoa Kỳ đã thực hiện trong các nhiệm kỳ của Tổng thống Barack Obama, nhà báo Mặc Lâm nói thêm:

“Hoa Kỳ trong thời của Tổng thống Obama đã ký một đạo luật rất quan trọng, đó là đạo Luật Chịu trách nhiệm về nhân quyền Magnitsky toàn cầu, đạo luật này áp dụng cho tất cả mọi người chứ không riêng gì Việt Nam, đối với chính phủ, tập thể hay là bất cứ một người nào chà đạp nhân quyền ở quốc gia của mình, hay là có những hành động làm phương hại đến người khác qua quyền lực riêng của mình thì sẽ bị cấm tài khoản vào Hoa Kỳ, những tài khoản mà họ có tại nước Mỹ sẽ bị cô lập và sẽ bị đóng băng.

“Đó là những hình thức mà Hoa Kỳ đã áp dụng cho Nga mà cái tên Magnitsky đã nói rõ vấn đề này vì ông Magnitsky là một nạn nhân khi tố cáo chính quyền Nga đã có những vụ án tham nhũng, thì ông là một luật sư đã bị bắt giam một năm và sau đó bị chết trong tù. Đạo luật này đã bị Nga phản đối rất mạnh, nhưng Hoa Kỳ vẫn đem 18 người có liên quan đạo luật này để áp dụng một cách triệt để.”

Liên hệ với vụ án blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, nhà báo Mặc Lâm nói tiếp: “Sau khi vụ án Như Quỳnh xảy ra, có rất nhiều người mong mỏi đạo luật này áp dụng cho Việt Nam, nhưng tôi nghĩ rằng đó là một điều có thể rất khó hoặc là nói đúng hơn là bất khả thi.”

Và ông đưa ra giải thích:

“Vì những người đã kết án Như Quỳnh, họ là những người cấp rất nhỏ, không đáng gì mà để mà chính phủ Hoa Kỳ phải làm một cuộc triệt hạ họ bằng cách như vậy, thứ hai họ sẽ không có cơ hội để vào Hoa Kỳ, hay là vào ngay trên vấn đề du lịch chăng nữa. Họ cũng không thiết tha gì lắm.

“Thứ ba, tài sản của họ không có tại Hoa Kỳ thì làm sao mà đóng băng, cũng như trừng phạt họ, cho nên đạo luật tuy rằng rất động viên tinh thần của những người tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền trên khắp thế giới chứ không riêng Việt Nam, nhưng mà xem ra áp dụng cho từng trường hợp một rất yếu ớt, không có đủ sức mạnh để tiêu diệt ý chí (của những ai) đem sức mạnh của mình ra đàn áp người khác, triệt hạ người khác,” nhà báo Mặc Lâm nói với BBC.

‘Trump không quan tâm nhân quyền?’

Giáo sư Phạm Minh Hoàng bị trục xuất ra khỏi Việt Nam

Phạm Minh Hoàng ‘tiếp tục đấu tranh’

Linh mục Giáo xứ Thái Hà bị cấm xuất cảnh

Từ Hà Nội, Luật sư Lê Quốc Quân đưa ra bình luận với Bàn tròn về quan hệ Mỹ – Việt và nhân quyền nhân vụ xử Mẹ Nấm, ông nói:

“Có một điều tra viên cũng đã từng nói với mẹ Nấm rằng bây giờ ông Trump lên làm Tổng thống, ông không quan tâm những vấn đề nhân quyền ở Việt Nam, nói thế để mà từ bỏ.

“Nhưng mà chính Mẹ Nấm trước lời cuối cùng tại Tòa mà theo như Luật sư Lê Luân nói là Mẹ Nấm đã khẳng định lại lần nữa tức là ‘nếu được làm lại từ đầu thì tôi vẫn sẽ cứ làm lại như thế’ chứ không phải ‘phụ thuộc vào chuyện can thiệp của nước ngoài, hay là chuyện này mạnh hay yếu mà mình mạnh thì tiến lên, yếu thì từ bỏ.

“Hay ngay cả chuyện Giáo sư Phạm Minh Hoàng buộc phải ra đi, để qua đó ta thấy rằng câu chuyện tại Việt Nam phải do chính con người Việt Nam và bằng con người Việt Nam ngay tại đây phải làm việc này.

“Như chúng ta thấy rất rõ và ngay chính bây giờ cũng có những bản án được tuyên bố như thế và có những điều rất khốc liệt, đàn áp rồi đe dọa, như cá nhân tôi đây và nhiều người khác cũng bị, nhưng chắc chắn rồi lòng yêu nước vẫn thúc giục họ và những bức xúc trong thực tại luôn luôn kích thích, luôn thức tỉnh con người ta, rồi dựa vào truyền thông nữa.

“Tôi nghĩ nó rất là phát triển, ngay thời điểm chúng ta đang nói chuyện ở đây thì hàng ngàn người vẫn đang tiếp tục ở Formosa, đang đứng lên và đặc biệt rất nhiều trẻ em, người ta nói về chuyện Formosa phải đóng cửa và biển phải sống.

“Thì đó là một đòi hỏi rất lâu dài, đòi hỏi mạnh mẽ và đòi hỏi ngay tại lớp trẻ ý thức được như vậy, tôi chỉ muốn khẳng định lại là dù Magnitsky hay là dù ông Trump hay là ai đó nữa có áp dụng hay là ở hải ngoại, thì tính (chất) đó vẫn là thứ yếu, còn câu chuyện giải quyết bài toán Việt Nam là phải do người Việt Nam và thực sự đang trở nên mạnh mẽ vì người dân càng ngày càng ý thức được quyền lợi của họ.

“Càng ngày người dân càng được nhiều thông tin và càng ngày những bức xúc của xã hội càng đẩy cho người dân phải đi đến chuyện buộc phải thức tỉnh chứ không thể để chấp nhận mãi một điều kiện xã hội như thế này được,” Luật sư Lê Quốc Quân nói với BBC từ Hà Nội.

Tiến sỹ Phạm Chí DũngFB Phạm Chí Dũng
Luật Magnitsky chưa bao giờ thấy bị Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump phản bác, theo Tiến sỹ Phạm Chí Dũng từ Sài Gòn.

Magnitski có khả thi với VN?

Tổng thống Obama ký luật liên quan nhân quyền

Từ Sài Gòn, Tiến sỹ Phạm Chí Dũng, Chủ tịch Hội nhà báo Độc lập Việt Nam chia sẻ góc nhìn của ‘người trong nước’ về nhân quyền dưới thời của Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump và đạo luật Magnitsky, ông nói:

“Ông Trump trong cách nhìn của ông về luật Nhân quyền Toàn cầu Magnitsky, có thể nói là ông ít khi nhắc tới luật này, nhưng đặc biệt chưa bao giờ tôi thấy ông phản bác luật này, khác với dự luật về ý tế của Obama hay là các luật khác của Obama thì Trump bác thẳng.

“Còn riêng Magnitsky toàn cầu thì Tổng thống Trump chưa bao giờ phản bác và tôi nghe thông tin là ông để cho Bộ Tư pháp lẫn Quốc hội Mỹ hành sự, đó là một vấn đề mà tôi quan sát và tôi rút ra tạm thời kết luận sơ bộ như vậy.

“Và tôi cho dù sao đó cũng là một thuận lợi và nó sẽ thúc đẩy tiếp tiến trình của Magnitsky, chứ không phải là ngưng lại. Vấn đề thứ hai đối với quốc tế, ông Mặc Lâm có cho rằng luật Magnitsky đối với Việt Nam chỉ ảnh hưởng đến những quan chức thấp và do đó không đáng… Hay là những quan chức đó họ không có tài sản, không có nhu cầu đi Mỹ.

“Theo tôi thì không hẳn, vì chúng ta nhìn lại, kinh nghiệm Magnitsky chế tài đối với quan chức của Nga, cho tới nay đã chế tài con số theo tôi nhớ là hơn hai chục người rồi, hơn 20 người mà là quan chức cấp cao, quan chức cấp Bộ trưởng hay Phó Văn phòng Chính phủ, Phó Văn phòng Tổng thống, như vậy là cấp Bộ trưởng, chứ không phải là cấp nhỏ là cấp trưởng phòng, phó phòng.”

“Như vậy thì tại sao Magnitsky có thể chế tài được quan chức Nga? Tại vì họ có bằng chứng, mà làm sao để cho ra bằng chứng? Thì có một số cách để có bằng chứng, tôi nói cái cách mà Ủy ban Cứu trợ người vượt biển của ông Nguyễn Đình Thắng đang làm, tôi cho đó là một trong những cách hay…

“Ví dụ như xử Mẹ Nấm thì tất nhiên chỉ Tòa Nha Trang và Khánh Hòa tuyên án thôi, nhưng cấp trên của Tòa Khánh Hòa lài ai? Tòa án Nhân dân tối cao. Ví dụ như là có những đơn thư của gia đình đặt vấn đề khiếu nại với Tòa án Nhân dân Tối cao mà Tòa án Nhân dân Tối cao không trả lời, thì lúc đó chính là người phụ trách Tòa này sẽ phải chịu trách nhiêm, và sẽ có thể còn cao hơn nữa

Trump và ObamaGetty Images
Có nhiều câu hỏi đặt ra về mức độ chú ý tới nhân quyền giữa ông Chủ nhà Trắng hiện nay, Tổng thống Donald Trump và người tiền nhiệm Barack Obama.

“Thì tôi cho rằng đó là một số kinh nghiệm mà họ đã đúc kết được từ việc chế tài đối với một số quan chức cao cấp của Nga,” Tiến sỹ Phạm Chí Dũng nêu quan điểm riêng với Bàn tròn thứ Năm của BBC hôm 29/6.

Được biết, vào cuối tháng 12/2016, Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã ký luật mở rộng chế tài với các cá nhân vi phạm nhân quyền trên toàn thế giới, trong đó có Việt Nam. Nhà Trắng cho hay cuối tuần trước ông Obama đã ký thành luật dự luật S. 2943, tức Luật Chuẩn chi Ngân sách Quốc phòng năm 2017 (NDAA 2017).

Trong luật này có điều luật Chịu trách nhiệm về Nhân quyền Toàn cầu Magnitsky (gọi tắt là Magnitsky Act), quy định chế tài với các cá nhân mà Hoa Kỳ cho là vi phạm nhân quyền trên toàn thế giới. Theo đó, các cá nhân, quan chức ở các nước, kể cả Việt Nam, nếu bị liệt vào dạng vi phạm nhân quyền, sẽ có thể bị Hoa Kỳ hạn chế nhập cảnh hoặc đóng băng tài sản. Magnitsky Act cũng áp dụng cho các cá nhân bị kết tội tham nhũng, biển thủ và một số tội danh khác.

Hiệp định thương mại tự do: ‘thỏa thuận lịch sử’ Nhật-EU

1
VOA

Liên hiệp Âu châu và Nhật Bản đã đạt được thỏa thuận về một hiệp định thương mại tự do khổng lồ, chỉ hai ngày trước hội nghị thượng đỉnh G20 ở Đức.

Thỏa thuận này sẽ có ảnh hưởng tới phần lớn các hoạt động thương mại giữa hai nền kinh tế khổng lồ này.

Là cao điểm của 4 năm thương thuyết, thỏa thuận Nhật-EU sẽ được chính thức xác nhận hôm thứ Năm 6/7, khi Thủ Tướng Nhật Shinzo Abe và Chủ tịch Hội đồng châu Âu Donald Tusk gặp nhau bên lề hội nghị G20, để bắt tay nhau về thỏa thuận lịch sử này.

Nền kinh tế Nhật Bản và kinh tế EU cộng lại chiếm tới 27% sản lượng kinh tế toàn cầu, tạo ra một trong các hiệp định thương mại lớn nhất từng được đề xuất.

Ủy viên Thương mại châu Âu, bà Cecilia Malmstrom, viết trên Twitter:

“Chúng tôi đã đạt được thỏa thuận chính trị ở cấp bộ trưởng về một thỏa thuận thương mại EU-Nhật, và giờ đây đề nghị với các lãnh đạo để xác nhận thỏa thuận tại hội nghị thượng đỉnh.”

Bà Malmstrong cũng cho biết trên trang Twitter, rằng hai bên “đã san bằng những sự khác biệt còn lại”, tuy nhiên dự kiến sẽ cần nhiều tháng để giải quyết những vấn đề liên quan tới dịch thuật và pháp lý.

Một giới chức cấp cao của EU nói thực phẩm và thức uống của EU dần dà sẽ được tiếp cận các thị trường Nhật miễn thuế, trong khi các nhà sản xuất xe hơi Châu Âu có thể chứng kiến việc hủy bỏ thuế quan đánh trên xe nhập khẩu từ Nhật Bản. Cả hai bên như vậy đều hài lòng vì các đòi hỏi chủ yếu của họ đã được đáp ứng.

Một trọng tâm khác tại Hội nghị G20 kéo dài 2 ngày khởi sự từ ngày thứ Sáu 7/7, là nghị trình về chính sách “Nước Mỹ trên hết” của Tổng thống Mỹ Donald Trump. Dự kiến ông Trump sẽ lên tiếng bênh vực cho nghị trình này.

Hiệp định thương mại Nhật-EU có thể được coi như một hành động khích bác đối với ông Trump, người mà mới đây đã rút Hoa Kỳ ra khỏi Hiệp định Hợp tác Xuyên Thái Bình Dương TPP.

VIẾT CHO PHÚC.

Phạm Minh Hoàng

Tôi quen Phúc trong một lần sinh hoạt khám bệnh cho các Thương phế binh VNCH.

Cảm nhận đầu tiên nơi em là một người hơi…bất thường. Cái bất thường trước tiên là mặc dù “cao to trắng trẻo” nhưng em lại không biết lái môtô. Hình như một căn bệnh nào đó khiến em mất cảm giác thăng bằng. Cái bất thường thứ hai là em có một nhận xét về các sự việc về xã hội và nhân sinh quan vượt sớm hơn lứa tuổi của mình. Đặc biệt là Phúc có một nụ cười “hơi bị đểu” khiến những phán đoán của em mất đi phần nào tính thân thiện.

Tuy nhiên, trái với hai điều hơi bất thường trên, mọi người đều thấy nơi em có rất nhiều kiến thức xã hội và kỹ năng sống. Hình như đọc rất nhiều sách còn chưa đủ, em còn ghi danh vào các khóa học online để trau dồi kiến thức xã hội. Điểm lý thú nơi Phúc là em là người độc nhất phát giác và thắc mắc về cái đồng hồ treo tường nhà tôi, trong đó các con số từ 1 đến 12 được thay bằng những phép tính phức tạp, và em cố phải tìm cho ra ý nghĩa của những phép tính này. Điều này chứng tỏ ngoài kiến thức, Phúc còn có óc quan sát và lòng ham học.

Ngày em và một bạn bị lũ côn đồ bắt khi đang đi tìm hiểu về cuộc sống khó khăn của người dân miền Trung, chúng đem các em lên núi, lột truồng và đánh hội đồng. Mọi người nghe ai nấy đều xót xa, nhưng chúng tôi đều ngạc nhiên khi em tường thuật với một thái độ và lời lẽ thật nhẹ nhàng, đôi khi còn pha phần dí dỏm và tuyệt nhiên không có một sự thù hằn hay oán hận nào, chỉ có cái “nụ cười đểu” là vẫn không thay đổi.

Sau khi tôi bị trục xuất về Paris, Phúc thường viết thư thăm hỏi. Đùng một cái nghe tin em bị bắt và khởi tố theo điều 88 Bộ luật hình sự, tôi chỉ còn biết thở dài. Xứ sở này quả thực không có chỗ cho những thanh niên dám nghĩ khác, dám làm khác những khuôn mẫu dựng sẵn.

Vào những giờ phút này, chắc em đang phải đối phó với những đợt lấy cung mang tính tra tấn tinh thần, và theo “thông lệ” của các điều 79, 88 và 258, rồi đây em sẽ phải ra tòa lãnh án tù, Tôi mong sao những hành trang tinh thần em đã rèn luyện bao nhiêu năm tháng sẽ giúp em sớm vượt qua những ngày tháng khó khăn này và nụ cười đểu ngày nào sẽ trở thành nụ cười của ngạo nghễ, của khí tiết để tiếp tục đồng hành cùng mọi người trên con đường chông gai này em nhé.

Paris, 5/7/2017

Bộ Quốc phòng Trung Quốc: Mỹ phá hoại ổn định Biển Đông

0
 VOA

Hoa Kỳ gây tổn hại nghiêm trọng đến hòa bình và ổn định ở Biển Đông sau khi tàu chiến của Mỹ di chuyển gần một đảo tranh chấp trong vùng biển mà Trung Quốc tuyên bố chủ quyền, Reuters dẫn lời Bộ Quốc phòng Trung Quốc nói hôm thứ Hai (3/7).

Tuyên bố được Bộ Quốc phòng Trung Quốc đăng trên mạng xã hội nói bộ này “kiên quyết phản đối việc tàu chiến Mỹ đi vào lãnh thổ của Trung Quốc”.

“Các hoạt động của hải quân Hoa Kỳ đã gây tổn hại nghiêm trọng đến bầu khí chính trị xung quanh việc phát triển quan hệ quân sự giữa hai nước”.

Tàu khu trục tên lửa dẫn đường của Mỹ USS Stethem đã đi vào khu cực trong vòng 12 hải lý của đảo Tri Tôn, thuộc quần đảo Hoàng Sa ở Biển Đông gần đây, theo lời một giới chức thuộc Bộ Quốc phòng Mỹ.

Tập Cận Bình: Hy vọng Mỹ giải quyết Đài Loan hợp lý

0
VOA

Chủ tịch Tập Cận Bình nói với Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm thứ Hai (3/7) rằng Trung Quốc hy vọng Hoa Kỳ có thể giải quyết vấn đề Đài Loan một cách hợp lý, phù hợp với nguyên tắc “Một Trung Quốc”, truyền thông Trung Quốc cho biết.

Trong cuộc điện đàm giữa hai lãnh đạo, Chủ tịch Trung Quốc nói “Kể từ cuộc gặp với Tổng thống tại Mar-a-Lago, mối quan hệ Mỹ-Trung đã đạt được những kết quả quan trọng”, đài truyền hình Trung ương Trung Quốc tường thuật. “Nhưng đồng thời, quan hệ song phương cũng bị ảnh hưởng bởi một số yếu tố tiêu cực. Trung Quốc đã bày tỏ quan điểm của mình đối với Hoa Kỳ”.

Phát biểu của ông Tập tiếp theo sau những bất bình của Bắc Kinh về việc Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan, lệnh trừng phạt của Mỹ đối với một số ngân hàng Trung Quốc vì giao dịch với Bắc Triều Tiên và gần đây nhất là vụ tàu khu trục Mỹ di chuyển trong khu vực 12 hải lý của đảo Tri Tôn ở Biển Đông, nơi Trung Quốc tuyên bố chủ quyền.

Báo cáo về buôn người mà Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ mới công bố hồi tuần rồi cũng hạ thấp vị trí của Trung Quốc trong nỗ lực chống tệ nạn này.

Vẫn theo truyền thông Trung Quốc, ông Tập còn nói với ông Trump rằng Bắc Kinh mong muốn Washington tiếp tục quản lý các mối quan hệ dựa trên cơ sở nguyên tắc “Một Trung Quốc”, loại bỏ các mối quan hệ chính thức với Đài Loan, nơi Trung Quốc tuyên bố thuộc chủ quyền lãnh thổ của mình.

Không rõ liệu những vấn đề trên có được đưa ra thảo luận tại hội nghị thượng đỉnh G20 ở Đức vào tuần này, nơi ông Trump và ông Tập sẽ có một cuộc họp song phương, hay không.

Nhưng có vẻ như Trung Quốc hiện đang chống lại áp lực từ phía Hoa Kỳ, tạo cơ sở cho một cuộc đối đầu tiềm ẩn.

Bộ Ngoại giao Trung Quốc cáo buộc Hoa Kỳ vi phạm chủ quyền của Trung Quốc và phá vỡ “hòa bình, an ninh và trật tự của vùng biển liên quan” sau khi tàu khu trục Mỹ USS Stethem ngày 2/7 đi vào khu vực 12 hải lý (22 km) của đảo Tri Tôn, thuộc quần đảo Hoàng Sa, nơi Việt Nam và Đài Loan cũng tuyên bố chủ quyền.

Trong khi đó, ông Trump và các trợ lý hàng đầu đã không che giấu sự tức giận đối với điều mà họ cho là sự miễn cưỡng của Trung Quốc trong việc kiềm chế các chương trình hạt nhân và tên lửa của Bắc Triều Tiên.

Tháng trước, ông Trump đánh tiếng về sự mất kiên nhẫn của mình. Ông viết trên Twitter rằng đề nghị của ông về việc Bắc Kinh cứng rắn hơn với Bình Nhưỡng “đã không hiệu quả”.

(Theo Reuters, AP)

Hai Tàu Hải quân Mỹ thăm cảng Cam Ranh

0
VOA

Hai tàu hải quân Hoa Kỳ gồm chiếm hạm USS Coronado (LCS 4) và tàu cứu hộ USNS Salvor (T-ARS-52) đang thăm cảng Cam Ranh, tỉnh Khánh Hòa, từ ngày 5 đến ngày 9 tháng 7. Trọng tâm của chuyến thăm 5 ngày là để trao đổi kỹ năng quân y, tìm kiếm và cứu nạn, an ninh hàng hải, và dự các hội thảo về luật biển…

Trong thông báo của Hạm đội 7, Tư lệnh Hải quân Hoa Kỳ cho biết hai tàu Hải quân với gần 120 thủy thủ Mỹ có mặt ở Cam Ranh sẽ bắt đầu chương trình Hợp tác Hải quân (NEA) thường niên lần thứ 8 vào ngày 5/7.

Chuẩn Đô đốc Don Gabrielson, Tư lệnh Nhóm Hậu cần Tây Thái Bình Dương/Lực lượng đặc nhiệm 73 nói:

“Hoa Kỳ đánh giá cao mối quan hệ đối tác toàn diện với Việt Nam, và chúng tôi mong muốn làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa nhân dân với nhân dân thông qua các cuộc tiếp xúc như chương trình NEA. Bằng cách cùng làm việc và tương tác với nhau, chúng ta thường xuyên thúc đẩy các mối quan hệ và sự tin tưởng có ý nghĩa, góp phần vào hòa bình và thịnh vượng của khu vực.”

Báo Thanh Niên nói trong thời gian ở Việt Nam, hai tàu Hải quân Mỹ sẽ tham gia huấn luyện đào tạo lặn trục vớt, cứu hộ trên biển, kiểm soát các thiệt hại khi xảy ra sự cố…

Báo Đất Việt cho biết chuyến cập cảng Cam Ranh ngày 5/7 của tàu USS Coronado là “khá bất ngờ bởi cũng chính con tàu này đã thực hiện chuyến thăm Cam Ranh trong các ngày 11-15/6 vừa qua.”

Trước đó, theo thông tin của sứ quán Mỹ tại Hà Nội, Chuẩn Đô đốc Donald Gabrielson nói chuyến thăm kỹ thuật đến Cam Ranh vào tháng trước đánh dấu lần đầu tiên hoạt động bảo dưỡng viễn chinh được thực hiện cho phiên bản tàu tác chiến ven bờ thuộc lớp Independence triển khai luân phiên.

Được biết, USS Coronado là chiếc tàu LCS đầu tiên Hải quân Mỹ tích hợp thành công tên lửa chống hạm Harpoon Block IC. Cùng với việc tích hợp tên lửa Harpoon, nền tảng quan trọng nhất của gói nâng cấp này là hệ thống kiểm soát vũ khí mở rộng (AHWCS) dành riêng cho loại tên lửa chống hạm.

USS Coronado có chiều dài 127 m, rộng 32 m, giãn nước đầy tải 3.100 tấn. Tàu được trang bị hai động cơ tuabin khí, tốc độ tối đa 87 km/h và tầm hoạt động 8.000 km.

Tàu được thiết kế để đối phó với các mối đe doạ trên vùng biển gần bờ, thực hiện nhiệm vụ quét mìn, chống ngầm và chống tàu mặt nước.

Tàu USNS Salvor dài 78 m, giãn nước đầy tải 3.300 tấn, có tốc độ đố tối đa 28 km/h. Tàu Salvor được thiết kế phù hợp với các hoạt động cứu nạn và cứu hộ trên biển, toàn thế giới.

NEA Vietnam là hoạt động thường niên, được thiết kế nhằm tăng cường hiểu biết, xây dựng niềm tin trên biển và củng cố quan hệ giữa Hải quân Mỹ và Hải quân Việt Nam.

Tranh chấp biển Đông có làm ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai đảng cộng sản?

0
RFA

Quan hệ Việt Nam Trung Quốc thời gian qua khá căng thẳng  từ những diễn biến liên quan đến tranh chấp biển Đông cũng những động thái mới trong tương quan giữa Việt Nam với Hoa Kỳ và Nhật Bản mà Trung Quốc từng đưa ra lời cảnh báo.

Thanh Trúc phỏng vấn giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, chuyên gia về quan hệ quốc tế đại học George Mason, Hoa Kỳ, về những chuyện mới xảy ra trên Biển Đông:

Thanh Trúc: Thưa giáo sư, quan hệ Việt Nam và Trung Quốc trong vài tuần qua theo đánh giá của các chuyên gia quốc tế là đã trở nên căng thẳng sau khi tướng Phạm Trường Long, Phó chủ tịch quân ủy trung ương TQ cắt ngắn chuyến thăm Việt Nam. Nhưng mới đây người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam lại nói là hai bên không căng thẳng. Vậy ông nhận định gì về tình hình quan hệ hai nước hiện nay?

Giáo Sư Nguyễn Mạnh Hùng: Quan hệ 2 nước khi nóng khi lạnh, một trong những căn nguyên mâu thuẫn là vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo trên Biển Đông. Tranh chấp lên đỉnh điểm vào khoảng năm 2014 khi Trung Quốc kéo giàn khoan 981 vào Biển Đông mà Việt Nam phản đối dữ dội lắm. Nhưng sau khi họ kéo ra thì quan hệ 2 bên bắt đầu ấm lại cho  đến chuyến thăm của ông Phạm Trường Long thì sự kiện đột nhiên ông bỏ về rõ ràng là có chuyện cơm không lành canh không ngọt rồi. Bởi vì trong chương trình viếng thăm thì ngoài thảo luận và gặp gỡ các ông lãnh đạo cao cấp nhất của Việt Nam thì ông sẽ chủ trì cùng ông tướng Ngô Xuân Lịch về việc gọi là giao lưu quân sự 2 bên ở vùng biên giới 2 tỉnh Lạng Sơn và Vân Nam, thì chuyện này bị hủy.

Có lẽ 2 bên đều không muốn làm cho nóng lên  thành ra  Trung Quốc chỉ nói rằng ông ấy về bởi vì có khó khăn trong việc xếp đặt chương tình, thành  ra mình cũng không lấy làm lạ khi phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao nói rằng không có căng thẳng, nhưng mà trên thực tế có nhiều chỉ dấu căng thẳng.

Thứ nhất, khi ông tướng Phạm Trường Long đột ngột bỏ về ngày 18 thì chiều hôm đó, đúng lúc Cục Hải Vụ của Trung Quốc tuyên bố đưa giàn khoan Nam Hải đi vào vùng Vịnh Bắc Bộ là vùng 2 bên đang đàm phán để giải quyết vấn đề lãnh hải. Cũng sáng hôm đó, 2 tàu Trung Quốc do những sĩ quan mặc quân phục đã tấn công tàu đánh cá Việt Nam.

Thứ hai, chính báo Trung Quốc tường thuật lại, khi gặp các nhà lãnh đạo cao cấp của Việt Nam chính ông tướng Long đã nói thẳng thừng là tất cả biển và các đảo vùng Biển Đông thuộc về Trung Quốc từ thời thượng cổ rồi.

Thứ ba, tin của CSIS Trung Tâm Nghiên Cứu Chiến Lược Và Quan Hệ Quốc Tế của Mỹ nói rằng ông tướng Long đến Việt Nam để phản đối việc Việt Nam cho phép công ty của Mỹ khai thác lô 118 Cá Voi Xanh và công ty của Tây Ban Nha khai thác lô 136  nhưng bị Việt Nam bắt khớp nên ông bỏ về. Ba điều đó cho thấy rõ ràng là có sự căng thẳng.

Quan hệ 2 nước khi nóng khi lạnh, một trong những căn nguyên mâu thuẫn là vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo trên Biển Đông. – GS. Nguyễn Mạnh Hùng

Thanh Trúc : Thưa ông, tờ Hoàn Cầu Thời Báo của Trung Quốc mới đây cảnh báo Việt Nam về ngoại giao đi dây tức là quan hệ với cả Mỹ và Nhật. Những bước tiến nào trong quan hệ của Việt Nam với Nhật và Mỹ gần đây khiến Trung Quốc lo ngại nhất?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Ngược lại giai đoạn ngày xưa người ta từng nói chính phủ do ông Dũng thì thân Mỹ còn đảng thì thân Trung Quốc. Nhưng kể từ 2015 khi ông Trọng thực hiện chuyến đi của ông sang Mỹ và tuyên bố Hoa Kỳ là địa bàn hoạt động tối quan trọng của nền ngoại giao Việt Nam, từ đó có sự đồng ý cả đảng lẫn nhà nước quan hệ Mỹ Việt Nam tăng cường nhanh chóng, nhất là về phương diện quốc phòng. Gần đây nhất là ông Phúc là người lãnh đạo duy nhất của các nước Đông Nam Á được mời sang Hoa Kỳ hội kiến với ông Trump và ký những hiệp ước thỏa thuận tăng cường hợp tác với nhau.Cùng lúc đó chúng ta thấy Hoa Kỳ cũng giao cho Việt Nam tàu hải giám. Lúc ông Phúc sang đây thì thượng nghĩ sĩ McCain đưa một phái đoàn quốc phòng của thượng viện sang thăm Việt Nam mà đi thăm ngay Cam Ranh. Lúc đó khu trục hạm John McCain có mặt ở đó, cho thấy những dấu hiệu Mỹ và Việt Nam xích lại rất gần.

Trước klhi thăm Mỹ thì  ông Phúc cũng sang Nhật gặp thủ tướng Shinzo Abe, hai bên thỏa thuận nâng cao tầm hợp tác quân sự và an ninh, Nhật đồng thời lúc  ấy cam kết viện trợ cho Việt Nam 900 triệu Mỹ kim để tăng cường khả năng hải giám của Việt Nam, trao qua Việt Nam 6 tàu hải giám. Cả Việt Nam, Mỹ, Nhật trong thông cáo chung đều nói về Biển Đông theo lập trường của Việt Nam. Khi mà Việt Nam đi gần với 2 nước lớn có khả năng thì dĩ nhiên phải quan tâm.

Thanh Trúc: Liệu rằng sức ép từ phía Trung Quốc có thể khiến Việt Nam phải thay đổi hay điều chỉnh chính sách ngoại giao trong thời gian tới thưa giáo sư?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Mục tiêu một quốc gia theo đuổi trong hoạt động ngoại giao của họ thì tương đối ít thay đổi nhưng chính sách để thi hành mục tiêu đó phải thay đổi tùy theo hoàn cảnh. Vì thế một khi Trung Quốc có sức ép thì Việt Nam phải tìm cách thích ứng, miễn làm sao bảo vệ được  lập trường của mình. Mục tiêu hiện nay của Việt Nam về vấn để  biển đảo là phải bảo vệ được chủ quyền quốc gia, bảo vệ được những vùng biển đảo nào mình còn kiểm soát được, đấy là quan trọng nhất. Sự bảo vệ đó, một bên là sức ép Trung Quốc, một bên là sự đối lại của Việt Nam, tùy thuộc vào điều gọi là cán cân lực lượng giữa 2 bên. Lực lượng này gồm những yếu tố vô hình lẫn yếu tố hữu hình. Những yếu tố hữu hình thí dụ như quân số, khí giới, đồng minh. Còn  yếu tố vô hình là sự khả tín của đồng minh, quyết tâm và tinh thần của quân sĩ, sự đoàn kết quốc gia, phong trào thế giới và công luận quốc tế. Đó là những điều có thể vận dụng để đối phó những áp lực của Trung Quốc.

Thanh Trúc: Việt Nam và Trung Quốc đều theo chế độ một đảng lãnh đạo mà cụ thể là đảng cộng sản. Theo ông căng thẳng giữa hai nước liên quan đến tranh chấp chủ quyền ngoài biển ảnh hưởng thế nào đến quan hệ giữa hai đảng?

Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng: Quan hệ Việt Nam Trung Quốc gồm quan hệ nhà nước và của đảng, thế thì trong trường hợp thông thường vì sự tương đồng ý thức hệ làm cho quan hệ 2 nước, giữa nhà nước với nhà nước, tương đối nó khắn khít hơn. Nhưng trong tình hình bây giờ ở Việt Nam với Trung Quốc thì ý thức hệ không còn quan trọng như xưa nữa. Khi quyền lợi quốc gia có mưu lợi lớn thì thì mâu thuẫn đó ảnh hưởng tiêu cực đến quan hệ giữa các đảng.

Nhưng trong tình hình bây giờ ở Việt Nam với Trung Quốc thì ý thức hệ không còn quan trọng như xưa nữa. – GS. Nguyễn Mạnh Hùng

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Lô Cá Voi Xanh là lô 118 thì rõ ràng nó ở trên vùng thềm lục địa của Việt Nam. Trung Quốc thắc mắc là bởi vì khi khai thác dầu quặng ở đấy thì nó có thể luồn sang nó hút phía bên “đường   lưỡi bò”. Cái đó hoàn toàn nằm ngoài “đường lưỡi bò”. Thế còn khu 136 mà cho công ty Tây Ban Nha khai thác thì nó ở trên đảo  gọi là  bãi Tư Chính, đó là bãi chìm mà hai bên tranh chấp nhiều chục năm nay rồi. Khi Trung Quốc công bố “đường lưỡi bò” thì bãi Tu Chính đó nằm trong đường của Trung Quốc. Việt Nam không nhận “đường lưỡi bò” cho nên có tranh chấp.

Bây giờ vấn đề đặt ra là Việt Nam sẽ khai thác như thế nào thì cho phép khai thác là quyền của Việt Nam. Nhưng việc quyết định có khai thác không, khai thác lúc nào là sự chọn lựa của các hãng dầu. Trong quá khứ đã có trường hợp Trung Quốc ép quá thì  các hãng dầu nó không khai thác nữa. Sẽ  rất khó khăn bởi vì việc đó sẽ gây sự đụng độ mà Việt Nam không muốn. Phải khéo léo lắm, trên nguyên tắc cứ đòi khai thác nhưng cứ trì hoãn cho đến khi giải quyết được vấn đề chủ quyền thì việc khai thác tương đối dễ dàng hơn.

Thanh Trúc: Trong tuyên bố mới đây giữa Nga và Việt Nam, Việt Nam cam kết tăng cường hoạt động mở rộng thăm dò khai thác dầu khí với các tập đoàn của Nga, theo ông sức ép của Trung Quốc có làm Nga phải quan ngại trong việc mở rộng thăm dò khai thác này?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Các công ty của Nga đã từng cộng tác với Việt Nam để khai thác rồi nhưng ở những vùng không có tranh chấp với Trung Quốc. Trong những vùng đó thì không có vấn đề gì xảy ra cả, nhưng khi đụng đến những vùng mà Trung Quốc đòi hỏi là của họ và họ đưa ra cảnh cáo thì dĩ nhiên là Nga phải ngần ngại.

Thanh Trúc: Ông đánh giá thế nào về khả năng có thể xảy ra đụng độ trên biển giữa hai nước trong thời gian tới khi Việt Nam tiến hành các hoạt động thăm dò khai thác ngoài khơi và Trung Quốc cho giàn khoan tới cửa vịnh Bắc Bộ?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Việc tuyên bố và những hành động trên giấy tờ để tiến hành khai thác là một chuyện, nhưng việc thực sự khai thác lại là chuyện khác, nó là vấn đề thời gian. Đụng độ hay không thì trong tình trạng hiện nay, khi mà tàu chiến Mỹ cứ tiếp tục làm công tác tuần tra để bảo vệ  lưu thông hàng hải thì các quốc gia tranh chấp thường muốn làm áp lực nhưng không gây đến chiến tranh. Tôi nghĩ khả năng có những hành động  gây đụng độ thì có nhưng rất thấp.

Thanh Trúc: Thưa ông  hôm 30 tháng Sáu Nhóm Sáng kiến Minh Bạch Hàng Hải AMTI thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược & Quốc tế (CSIS) tại thủ đô Washington DC của Hoa Kỳ cho biết trong một báo cáo gần đây là 3 đảo nhân tạo lớn nhất mà Trung Quốc bồi đắp lên tại khu vực Trường Sa đang sẵn sàng để được bố trí các trang thiết bị quân sự như bệ phóng tên lửa, chưa kể những công trình ngầm chứa đạn dược, theo ông những hoạt động này của Trung Quốc ảnh hưởng thế nào đến an ninh khu vực nói chung và Việt Nam nói riêng?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Trung Quốc muốn có vai trò trọng yếu toàn vùng Á Châu, mục tiêu của họ kiên trì lắm, họ cứ từng bước họ tiến hành. Trước hết họ xây những đảo nhân tạo có tính cách phòng thủ mà Mỹ và các nước khác đều phản đối. Họ thành công trong việc đó vì không có phản ứng mạnh. Chúng ta thấy  ông Tillerson khi ra điều trần để quốc hội chấp thuận cho  ông làm ngoại trưởng Mỹ, đã tuyên bố không cho phép tàu Trung Quốc đến những đảo nhân tạo đó. Ông nói vậy thôi chứ đâu có thực hiện được.

Thanh Trúc: Hoa Kỳ mới đây cho tàu chiến USS Stethem đi qua khu vực 12 hải lý thuộc đảo Tri Tôn thuộc quần đảo Hoàng Sa để thách thức các đòi hỏi về chủ quyền của Trung Quốc ở khu vực này.  Đây là một hoạt động thuộc chương trình tự do hàng hải của Mỹ được thực hiện từ thời Tổng thống Obama nhưng bị một số chuyên gia đánh giá là không có hiệu quả, theo ông việc chính quyền Tổng thống Trump cho tàu đi qua đảo Tri Tôn lần này nói lên điều gì trong cách tiếp cận với vấn đề biển Đông của chính quyền Mỹ mới?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Có 2 nhận xét về điều đó. Thứ nhất Fon-Op’s tuần tra bảo vệ lưu thông hàng hải thì dưới thời Obama nó có tính cách rón rén hơn nhiều. Dưới thời ông Trump  thì nó mạnh hơn, nó đi vào trong vùng 12 hải lý. Không những thế nó lại còn thi hành gọi là tuần tra chứ không còn gọi là “Innocent transit”nữa, nó khác hẳn trước. Thật ra từ hồi ông Trump lên thì có 2 cuộc  tuần tra kiểu đó. Mỹ muốn chứng tỏ sự hiện diện của mình . Nhận xét thứ hai của tôi là hiệu quả đến đâu thì mình không biết là vì tổng thống Trump  hành động khó tiên đoán lắm, ông thích “make deal” thích kinh tế nhiều lắm và ông làm những quyết định có tính cách tức thời trong khi các cố vấn quân sự của ông thì có tính cách chiến lược.

Đối với những lãnh đạo Á Châu thì họ rất lo vì một đằng thì ông Trump cứ lơ là, một đằng thì tổng trưởng quốc phòng với mấy ông cố vấn anh an ninh quốc gia đều nói chúng tôi cam kết với các ông. Bây giờ vạch ra là mình cứ dấn thân với Mỹ mà đùng một cái ông tổng thống làm cái “deal” với ông Tập Cận Bình chẳng hạn thì mình ngỡ ngàng bởi vì chính sách tay chân của Mỹ không phối hợp với nhau.

Xin cảm ơn giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng về bài phỏng vấn này.

Những vi phạm khiến phó bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai bị cảnh cáo

0
TTO – Chiều 3-7, Ủy ban Kiểm tra trung ương phát đi thông cáo cho biết tại kỳ họp thứ 15, cơ quan này đã quyết định kỷ luật cảnh cáo bà Phan Thị Mỹ Thanh – phó bí thư Tỉnh ủy, trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội Đồng Nai.
Những vi phạm khiến phó bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai bị cảnh cáo
Bà Phan Thị Mỹ Thanh – Ảnh: Phạm Kiên

Bà Phan Thị Mỹ Thanh có những vi phạm cụ thể như 
thế nào?

Vi phạm Luật phòng chống tham nhũng

Trong thời gian giữ các cương vị tỉnh ủy viên, giám đốc Sở Công thương, bí thư Huyện ủy Nhơn Trạch, bà Phan Thị Mỹ Thanh vẫn tham gia điều hành Công ty TNHH Cường Hưng do chồng mình là cổ đông sáng lập, chủ tịch hội đồng thành viên.

Điều này là vi phạm Luật phòng chống tham nhũng.

Trong thời gian giữ cương vị ủy viên Ban thường vụ Tỉnh ủy, phó chủ tịch UBND tỉnh, bà Phan Thị Mỹ Thanh có các vi phạm, khuyết điểm: ký các văn bản của UBND tỉnh chấp thuận cho Công ty Cường Hưng đầu tư dự án khu dân cư thương mại xã Phước Tân, vi phạm Luật phòng chống tham nhũng và quy định về những điều đảng viên không được làm.

Trong thời gian này, bà Thanh còn ký các văn bản của UBND tỉnh không thuộc lĩnh vực phụ trách, vi phạm quy chế làm việc và vi phạm các quy định của pháp luật về đầu tư.

Bà Thanh còn không minh bạch trong kê khai tài sản, thu nhập, vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm.

Ủy ban Kiểm tra trung ương nhận thấy những vi phạm của bà Phan Thị Mỹ Thanh 
là nghiêm trọng và quyết định thi hành kỷ luật bà Phan Thị Mỹ Thanh bằng hình thức 
cảnh cáo.

Những vi phạm khiến phó bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai bị cảnh cáo
Khi giữ chức phó chủ tịch UBND tỉnh, bà Phan Thị Mỹ Thanh đã chấp thuận cho Công ty Cường Hưng của chồng mình đầu tư dự án khu dân cư thương mại xã Phước Tân. Và vi phạm của bà Thanh không chỉ có thế… – Ảnh: Thừa Thiên

Lấy ngân sách hỗ trợ 
dự án BOT của chồng

Theo tìm hiểu của Tuổi Trẻ, khu vực mỏ đá Tân Cang được UBND tỉnh Đồng Nai quy hoạch khoảng 600ha để khai thác đất đá phục vụ phát triển hạ tầng vùng Đông Nam Bộ.

Trước đây, khu vực mỏ đá này do UBND huyện Long Thành (nay thuộc địa phận hành chính của UBND TP Biên Hòa) quản lý.

Để phục vụ cho việc vận chuyển đất đá ra vào khu dân cư, UBND huyện Long Thành yêu cầu nhiều doanh nghiệp khai thác đá ở khu vực mỏ đá này góp tiền làm đường chuyên dụng.

Tuy nhiên, sau khi bà Phan Thị Mỹ Thanh từ bí thư Huyện ủy Nhơn Trạch chuyển về làm phó chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai thì bà này ký văn bản chỉ đạo giao cho Hợp tác xã An Phát (do ông Đỗ Tịnh, chồng bà Thanh, quản lý) để làm đường chuyên dụng BOT, lập trạm thu phí.

Điều đáng nói là kinh phí để hỗ trợ giải phóng mặt bằng lại được lấy từ ngân sách nhà nước trái quy định.

Cụ thể, ngày 4-4-2013, bà Thanh ký văn bản chỉ đạo các sở, ngành và UBND TP Biên Hòa lấy ngân sách của tỉnh hỗ trợ bồi thường giải phóng mặt bằng cho dự án BOT của ông Tịnh.

Dự án này dài hơn 7km đi qua 12 mỏ đá ở khu vực Tân Cang, với tổng vốn đầu tư hơn 200 tỉ. Dự án được chia làm hai giai đoạn, đang hoàn thành giai đoạn 1.

Theo các DN khai thác đá ở khu vực này, đây là tuyến đường không nhất thiết phải làm BOT vì đầu tư không nhiều tiền, gây tăng chi phí đầu ra cho các đơn vị.

“Thấy bà Thanh ký giao cho Hợp tác xã An Phát của chồng bà làm BOT để thu phí là bất hợp lý nhưng không ai dám nói” – một chủ DN nói.

Chưa kể, từ khi UBND huyện Long Thành có chủ trương vận động các doanh nghiệp góp tiền làm đường thì có một số doanh nghiệp đóng tiền rồi.

Nói về việc này, ông Bùi Thanh Trúc – chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc Liên hiệp Hợp tác xã dịch vụ – nông nghiệp tỉnh Đồng Nai (Donacoop), người tố cáo nhiều vụ việc liên quan đến bà Thanh – bức xúc: “Từ năm 2009 các đơn vị khai thác đá đóng cho Ban quản lý dự án huyện Long Thành hơn 2 tỉ đồng để làm tuyến đường trên, vậy mà họ không làm theo phương án này. Bỗng dưng bà Thanh lại chỉ định cho công ty của chồng bà làm đường BOT”.

Điều hành công ty 
gia đình

Theo tài liệu, năm 2007 UBND tỉnh Đồng Nai cho phép Công ty TNHH một thành viên Song Khuê do ông Đỗ Tịnh làm giám đốc được lập dự án khu dân cư thương mại – dịch vụ xã Phước Tân (thuộc xã Phước Tân, huyện Long Thành – nay thuộc TP Biên Hòa) với diện tích gần 92ha. Đến tháng 11-2010, Công ty Song Khuê được Sở Kế hoạch – đầu tư cấp lại giấy chứng nhận đăng ký DN với tên mới là Công ty TNHH Cường Hưng, có vốn điều lệ 225 tỉ đồng.

Tuy nhiên, sau khi đổi tên thì Công ty Cường Hưng bất ngờ xuất hiện một cổ đông sở hữu 11% vốn một cách bất thường là con gái bà Thanh.

Do có con gái của bà Thanh góp vốn, nên một cổ đông hợp pháp của Công ty Cường Hưng là bà Lữ Thị Thanh Xuân bị “hất” ra khỏi danh sách cổ đông. Bà Xuân bức xúc làm đơn tố cáo.

Theo hồ sơ, sau khi thành lập và đổi tên thành Công ty TNHH Cường Hưng, bà Thanh chủ trì các cuộc họp, điều hành công ty…

Như vậy, bà Thanh đã tham gia điều hành, can dự vào nhiều hoạt động của Cường Hưng trong suốt giai đoạn bà đang là bí thư Huyện ủy Nhơn Trạch cho đến khi giữ cương vị phó chủ tịch UBND tỉnh.

Giai đoạn này, bà Thanh can dự cả vào việc đổi giấy chứng nhận kinh doanh, chuyển tiền bồi thường giữa Công ty Cường Hưng với các đơn vị khác.

Điển hình như vụ Công ty Cường Hưng mời gọi Donacoop bỏ tiền đầu tư vào dự án khu dân cư thương mại Phước Tân.

Trong hồ sơ có nhiều văn bản, bút tích cho thấy bà Thanh điều hành thay chồng trong các thỏa thuận hợp tác này khiến nhiều cổ đông khác bức xúc, gửi đơn tố cáo.

Ký văn bản 
sai thẩm quyềnBà Thanh còn lợi dụng cương vị phó chủ tịch UBND tỉnh để cấp phép và gia hạn cho Công ty Cường Hưng kinh doanh bến thủy nội địa, mặt bằng, vật liệu xây dựng, dù lĩnh vực này do một phó chủ tịch khác phụ trách.

Đây là dự án nằm trong dự án dịch vụ, nhà ở của khu đất gần 92ha mà Công ty Cường Hưng ký kết hợp tác với các đối tác trước đó. Một cổ đông cho hay: “Dự án bến thủy nội địa chưa hề thông qua hội đồng thành viên và số tiền thu lợi từ kinh doanh bến bãi đều không đưa vào nguồn thu của công ty…”.

ĐỨC BÌNH – THẾ THIÊN – V.LAM