Khoa Lê
Bài báo này vốn dĩ được đăng trên trang truyền thông nhà nước Nga RIA Novosti cách đây mấy ngày. Nó nhanh chóng bị gỡ xuống, nhưng web archive đã kịp lưu lại dấu tích.
Có vẻ như bài viết đã đc lên lịch sẵn để đưa lên đúng ngày quân Nga tiến vào Kyiv để thành lập chính phủ bù nhìn thân Nga, nhưng như chúng ta đã biết, mọi chuyện ko hoàn toàn diễn ra như dự kiến của Putin, và có vẻ người lên lịch đăng bài này cũng quên béng mất về nó.
Tác giả của bài này là Petr Akopov, một nhà phân tích chính trị có xu hướng bảo thủ và dân tộc chủ nghĩa. Ông ta đã đăng một bản dịch tiếng Anh của bài này trên một trang báo ở Pakistan.
Đây là link bản dịch tiếng Anh của bài viết: https://thefrontierpost.com/the-new-world-order/
Đây là link web archive bài viết gốc đã bị xoá: https://web.archive.org/…/20220226/rossiya-1775162336.html
Cám ơn chị Thụy Mân đã bỏ công dịch bài viết. Hãy cùng đọc để xem ý đồ thật sự của Putin khi tấn công Ukraine là gì…
______________________________________
Một thế giới mới đang ra đời trước mắt chúng ta. Chiến dịch quân sự của Nga ở Ukraine đã mang lại một kỷ nguyên mới – trên cả ba chiều không gian một lúc. À, dĩ nhiên còn chiều không gian thứ tư nữa là nội bộ nước Nga Ở đây bắt đầu một thời đại mới cả về hệ tư tưởng và về chính mô hình kinh tế-xã hội của chúng ta – nhưng điều này cần được đề cập riêng sau.
Nước Nga đang khôi phục lại sự thống nhất của nó; thảm kịch năm 1991, thảm họa khủng khiếp trong lịch sử của chúng ta, một cú chệch hướng không tự nhiên, đã được khôi phục. Vâng, với một cái giá rất đắt, và qua những sự kiện bi thảm của một cuộc nội chiến không có thật, bởi vì giờ đây những người anh em, bị chia cắt ở hai đầu chiến tuyến, vẫn đang bắn vào nhau, nhưng quốc gia Ukraine chống-Nga sẽ không còn nữa. Nước Nga đang khôi phục lại sự toàn vẹn lịch sử của mình, tập hợp thế giới Nga, người dân Nga lại với nhau – với toàn bộ người Nga của nước Đại Nga, Bạch Nga và Tiểu Nga.
Nếu chúng ta từ bỏ tham vọng này, nếu chúng ta để cho sự phân chia tạm thời tồn tại trong nhiều thế kỷ, thì chúng ta không chỉ phản bội lại ký ức của tổ tiên, mà còn bị con cháu của chúng ta nguyền rủa vì đã để cho đất nước Nga phân hoá.
Vladimir Putin đã đảm nhận, không hề cường điệu, một trách nhiệm lịch sử khi quyết định không để lại vấn đề Ukraine cho các thế hệ tương lai. Rốt cuộc, nhu cầu giải quyết vấn đề này sẽ luôn là vấn đề chính đối với Nga – vì hai lý do chính. Vấn đề an ninh quốc gia, tức là việc sự hình thành lực lượng chống-Nga ở Ukraine và một tiền đồn để phương Tây gây áp lực với chúng ta, chỉ là vấn đề quan trọng thứ nhì.
Lý do đầu tiên sẽ luôn là phức cảm của một dân tộc bị chia rẽ, phức cảm quốc nhục – khi ngôi nhà chung của người Nga lần đầu tiên mất đi một phần cái móng nhà (Kyiv), và sau đó buộc phải chấp nhận sự tồn tại của hai đất nước, chứ không phải một, và hai dân tộc. Nghĩa là, hoặc từ bỏ lịch sử, đồng ý với những phiên bản điên rồ rằng “chỉ Ukraine mới là người Nga thực sự,” hoặc nghiến răng trong bất lực, nhớ lại thời điểm “chúng ta đã mất Ukraine.” Trả lại Ukraine, tức là đưa nó về lại với Nga, sẽ ngày càng khó khăn hơn sau mỗi thập kỷ – việc tái lập trình, xoá bỏ Nga-tính và xúi giục người Tiểu Nga ở Ukraine chống lại người Nga sẽ càng ngày càng nhanh chóng. Bây giờ vấn đề này không còn nữa – Ukraine đã trở lại với Nga.
Điều này không có nghĩa là Ukraine sẽ bị xóa bỏ, mà nó sẽ được tái tổ chức, tái thiết và đưa về tình trạng trạng tự nhiên như là một phần của thế giới Nga. Trong những ranh giới nào, liên minh Ukraine với Nga sẽ được củng cố dưới hình thức nào (thông qua CSTO và Liên minh Á-Âu hoặc Nhà nước Liên minh của Nga và Belarus?) Điều này sẽ được quyết định sau khi lịch sử chống-Nga của Ukraine được đặt dấu chấm hết. Trong mọi trường hợp, thời kỳ chia rẽ của dân Nga sắp kết thúc.
Và từ đây bắt đầu chiều hướng thứ hai của kỷ nguyên mới sắp tới – nó liên quan đến mối quan hệ của Nga với phương Tây. Thậm chí không phải Nga, mà cả thế giới Nga, tức là ba quốc gia: Nga, Belarus và Ukraine, hành động như một thể trên khía cạnh địa chính trị. Các mối quan hệ này đã bước sang một giai đoạn mới – phương Tây nhìn thấy sự trở lại của Nga về những đường biên giới vốn dĩ trong lịch sử ở châu Âu. Và phương Tây sẽ lớn tiếng bất bình về điều này, mặc dù trong sâu thẳm tâm hồn phương Tây phải thừa nhận rằng không thể khác được.
Có ai sống ở các thủ đô cũ của châu Âu, như Paris và Berlin, nghiêm túc tin rằng Moscow sẽ từ bỏ Kyiv không? Rằng người Nga sẽ mãi mãi là một dân tộc bị chia rẽ? Và đồng thời khi châu Âu đang thống nhất, khi giới tinh hoa Đức và Pháp cố gắng giành quyền kiểm soát hội nhập châu Âu từ người Anglo-Saxon và xây dựng một châu Âu thống nhất? (Họ) quên rằng việc thống nhất châu Âu chỉ có thể thực hiện được nhờ sự thống nhất của nước Đức, diễn ra theo ý muốn tốt của người Nga (mặc dù họ đã không thông minh lắm). Công kích nước Nga sau tất cả những điều này không những là đỉnh cao của sự vô ơn, mà còn là sự ngu xuẩn địa chính trị. Phương Tây nói chung, và thậm chí là châu Âu nói chung, không đủ sức mạnh để giữ Ukraine trong tầm ảnh hưởng của nó, huống chi chiếm Ukraine cho riêng mình. Để không hiểu điều này, họ phải là những kẻ ngu ngốc về địa chính trị.
Chính xác hơn, chỉ có một lựa chọn duy nhất: đặt cược vào sự sụp đổ tiếp theo của nước Nga, hay Liên bang Nga. Tuy nhiên, thực tế cho thấy rõ ràng là điều đó đã không hiệu quả từ 20 năm trước, hay 15 năm trước, sau bài phát biểu tại Munich của Putin, ngay cả người bị điếc cũng có thể nghe thấy – nước Nga đang trở lại.
Giờ đây, phương Tây đang cố gắng trừng phạt Nga vì việc nước này tái xuất, vì không biện minh cho kế hoạch kiếm lời trên mất mát của phương Tây, vì không cho phép phương Tây bành trướng thêm sang phía Đông. Tìm cách trừng phạt chúng ta, phương Tây cho rằng quan hệ với nó có tầm quan trọng sống còn đối với chúng ta. Tuy nhiên, điều này đã không còn đúng trong một thời gian dài – thế giới đã thay đổi, và điều này được hiểu rõ không chỉ bởi người châu Âu, mà cả những người Anglo-Saxon đang cai trị phương Tây.
Không có áp lực nào của phương Tây đối với Nga sẽ có kết quả. Tổn thất từ sự gia tăng đối đầu sẽ xảy ra cho cả hai bên, nhưng Nga đã sẵn sàng đối đầu với họ về mặt đạo đức và địa chính trị. Tuy nhiên, đối với bản thân phương Tây, việc gia tăng mức độ đối đầu dẫn đến những cái giá phải trả rất lớn – và những thiệt hại chính không hề mang tính kinh tế.
Châu Âu, như một phần của phương Tây, muốn tự trị – dự án hội nhập Châu Âu của Đức không có ý nghĩa chiến lược khi duy trì sự kiểm soát về hệ tư tưởng, quân sự và địa chính trị của Anglo-Saxon đối với Cựu Thế Giới. Hơn nữa, nó không thể thành công, bởi vì người Anglo-Saxon cần một châu Âu được kiểm soát. Tuy nhiên, châu Âu cũng cần quyền tự chủ vì một lý do khác – trong trường hợp Hoa Kỳ tự cô lập (do xung đột và mâu thuẫn nội bộ ngày càng tăng) hoặc tập trung vào khu vực Thái Bình Dương, nơi trọng tâm địa chính trị đang di chuyển.
Cuộc đối đầu với Nga, nơi mà người Anglo-Saxon đang lôi kéo châu Âu vào, sẽ tước đi cơ hội độc lập của người châu Âu – chưa kể đến thực tế rằng châu Âu đang cố gắng áp đặt sự đoạn tuyệt với Trung Quốc theo cùng cách đó. Nếu bây giờ những kẻ bên kia Đại Tây Dương vui mừng rằng “mối đe dọa từ Nga” sẽ thống nhất khối phương Tây, thì ở Berlin và Paris, họ không thể không hiểu rằng, mất hy vọng về quyền tự trị, dự án châu Âu sẽ đơn giản sụp đổ trong trung hạn. Đó là lý do tại sao những người châu Âu có tư tưởng độc lập giờ đây hoàn toàn không quan tâm đến việc xây dựng một bức màn sắt mới ở biên giới phía đông của họ – nhận ra rằng nó sẽ biến thành một bức bình phong cho châu Âu.
Tóm lại, thời đại lãnh đạo toàn cầu của ai đó (chính xác hơn là nửa thiên niên kỷ) đã chấm dứt – nhưng vẫn có thể có nhiều lựa chọn khác nhau cho tương lai của nó.
Bởi vì việc xây dựng một trật tự thế giới mới – và đây là chiều thứ ba của các sự kiện hiện tại – đang được đẩy nhanh, và các khúc quanhcủa nó ngày càng lộ rõ hơn qua lớp vỏ bọc lan rộng của toàn cầu hóa kiểu Anglo-Saxon. Thế giới đa cực cuối cùng đã trở thành hiện thực – những gì xảy ra ở Ukraine không kêu gọi được ai khác phương Tây chống lại Nga. Bởi vì phần còn lại của thế giới hoàn toàn nhìn thấy và hiểu rõ – đây là xung đột giữa Nga và phương Tây, đây là phản ứng trước sự bành trướng địa chính trị của những người bên kia Đại Tây Dương, đây là sự trở lại của Nga với không gian lịch sử và vị trí của mình trên thế giới.
Trung Quốc và Ấn Độ, Mỹ Latinh và châu Phi, thế giới Hồi giáo và Đông Nam Á – không ai tin rằng phương Tây dẫn đầu trật tự thế giới, càng không nên đặt ra luật chơi. Nga không chỉ thách thức phương Tây mà còn cho thấy rằng kỷ nguyên thống trị toàn cầu của phương Tây có thể được coi là hoàn toàn và cuối cùng đã kết thúc. Thế giới mới sẽ được xây dựng bởi tất cả các nền văn minh và trung tâm quyền lực, một cách tự nhiên, cùng với phương Tây (thống nhất hoặc không) – nhưng không theo điều kiện của nó và không theo nguyên tắc của nó.
___________________________________
Không có một lời nào về “phi phát xít hoá” Ukraine.
Không có một lời nào về “Ukraine muốn sở hữu vũ khí hạt nhân”
Không có một lời nào về “tội ác” ở Donetsk, Luhansk hay Crimea.
TẤT CẢ CHỈ LÀ NHỮNG CÁI CỚ.
Một sơ sót của truyền thông nhà nước Nga đã cho chúng ta thấy mục đích thật sự của Putin là gì.
ĐÓ LÀ THÔN TÍNH UKRAINE VÀ BELARUS DƯỚI MÀU CỜ “ĐẠI NGA” VÀ PHÂN HOÁ PHƯƠNG TÂY.
Nói theo kiểu những người ủng hộ Putin thì thằng anh không phải muốn trừng phạt thằng em vì dẫn giặc vào nhà, mà ngay từ đầu thằng anh đã muốn nuốt luôn căn nhà của thằng em.
Tôi hy vọng các bạn ủng hộ Putin chỉ ngây thơ và ko nhận thức rõ tư duy sặc mùi đế quốc bành trướng của Putin, chứ ko thật sự ủng hộ chủ nghĩa đế quốc bành trướng này.
VÌ MỘT LÚC NÀO ĐÓ, TQ CÓ THỂ SẼ DÙNG ĐÚNG LẬP LUẬN NÀY ĐỂ ĐÒI SÁP NHẬP VN THÀNH MỘT PHẦN CỦA NƯỚC “ĐẠI HÁN”.
LÚC ĐÓ, CÁC BẠN SẼ NÓI SAO?